“Không rõ. Toàn bộ Sinh cảnh đều đang hỗn loạn, tin tức chính xác rất khó truyền đi.”
Dương Thanh Khê lấy ra một tấm bản đồ U Cảnh, trải lên bàn.
Trên bản đồ được đánh dấu đầy đủ hai mươi tám châu của Lăng Tiêu Sinh cảnh, cũng có cả khu vực Đông Hải.
Ngoài ra còn có hai trăm bảy mươi hai châu phủ chìm trong bóng tối, rất nhiều địa phương được khoanh tròn và chú thích tỉ mỉ.
Dương Thanh Khê nói: “Khu vực U Cảnh do Lan đại nhân thống trị bao gồm chín thành, mười phủ, mười hai quật, chiếm cứ ba mươi mốt châu trong tổng số ba trăm châu của Lăng Tiêu thời nghìn năm trước, diện tích còn rộng hơn cả toàn bộ Lăng Tiêu Sinh cảnh hiện tại.”
“Cựu châu thành của đất Cựu Du Châu cách chúng ta mười hai ngàn dặm. Những khu vực nguy hiểm ta đều đã đánh dấu rõ trên bản đồ.”
“Những võ tu Nhân tộc khác, chỉ cần đạt đến cảnh giới Đạo Chủng, đã dám xâm nhập U Cảnh. Với tu vi của hai ta, một vùng nhỏ như Cựu Du Châu, vì cớ gì không thể đi?”
“Nếu chúng ta không đi, chắc chắn sẽ có võ tu Nhân tộc khác đi. Các đại môn đình vạn phái, Lôi Tiêu tông ở Đông Vực, Tam đảo Di tặc tại Đông Hải, thậm chí cả Đạo giáo, có ai không thèm khát Phượng Huyết thụ?”
“Thệ Linh trong thân thể Thanh Thiền hiểu rất rõ về mảnh U Cảnh này, có thể làm người dẫn đường cho chúng ta. Thế nào, Thần tử điện hạ có dám theo không?”
“Ta ngửi thấy trong gió có mùi người quen.”
Lý Duy Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195483/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.