Lý Duy Nhất nói: “Ta ban bố Thần Ẩn Nhân Lệnh, vốn không nghĩ sẽ khiến các vị trưởng lão cũng bị triệu tập đến. Kẻ địch mạnh đến mức khó lường, việc chúng ta sắp làm tại Lăng Tiêu thành, sẽ khiến rất nhiều người phải chết, có thể chết quá nửa, cũng có thể toàn quân bị tiêu diệt, ta không thể cam đoan an toàn cho tất cả mọi người.”
“Ẩn Môn không thể toàn bộ bị chôn vùi tại Vân Thiên Tiên Nguyên, vì vậy, ai đang mang trọng trách, có thân nhân con cháu, hoặc chưa chuẩn bị sẵn tinh thần chết tại Lăng Tiêu thành, bây giờ có thể rời đi, ta chỉ cần một nửa người ở lại.”
“Những ai rút lui, chớ cảm thấy hổ thẹn, các ngươi phải tiếp tục chống đỡ Ẩn Môn, gánh lấy đại nghĩa.”
“Cho các ngươi một khắc thời gian để suy nghĩ.”
Bao gồm cả Chuyết lão cùng bốn mươi lăm vị Thái thượng trưởng lão đều không biết rõ tình hình cụ thể, nay thấy Lý Duy Nhất nói nghiêm trọng như vậy, ai nấy đều động dung. Một vị trưởng lão Ẩn Nhân mang mặt nạ nói: “Đã là Ẩn Nhân, từ lâu đã xem nhẹ sống chết, nhưng chúng ta cần biết trước, kẻ địch là ai, vì điều gì mà chiến, có xứng đáng để bỏ mạng hay không.” Một vị trưởng lão Ẩn Nhân khác tiếp lời: “Lời ấy rất phải, xin Thần Ẩn Nhân hãy nói rõ mọi việc.”
Ánh mắt Lý Duy Nhất sắc lạnh, quả quyết nói: “Thứ lỗi, ta không thể nói cho các ngươi biết. Chỉ những ai ở lại mới có thể biết được.”
Tiếp đó, toàn trường rơi vào yên lặng kéo dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195421/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.