Lý Duy Nhất âm thầm suy nghĩ, có nên giả vờ làm một lão ngoan đồng tính tình cổ quái, trực tiếp khước từ hay không.
Giọng của thiếu nữ lại vang lên: “Phu nhân nói, tên Linh Niệm Sư của tà giáo kia đã bị linh hỏa tự thiêu mà chết rồi.”
Tề Tiêu và Thác Bạt Bố Thác lập tức không cười nổi nữa. Đối phương nói như vậy, hiển nhiên là đã nhìn thấu thân phận người mà tà giáo muốn truy bắt chính là bọn họ. Có lẽ ngay từ khi họ bước lên thuyền đã bị âm thầm theo dõi. Chuyện này khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
“Thái Sử thế gia hẳn là có cao nhân cực kỳ tinh minh và tu vi thâm hậu.” Thác Bạt Bố Thác truyền âm nhắc nhở.
Tề Tiêu chợt nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt đại biến, truyền âm nhắc Lý Duy Nhất đang định mở cửa: “Ta biết phu nhân kia là ai rồi! Nàng họ Long, xuất thân từ Long Môn, gả cho Thái Sử thế gia, phu quân là Thái Sử Thanh Thương, kẻ mạnh nhất dưới hàng Siêu Nhiên trong tộc, từng là nhân vật cực kỳ lợi hại trong kỳ Giáp Tý trước. Duy Nhất huynh hãy cẩn thận ứng phó, lát nữa quay về ta sẽ nói rõ.”
Lý Duy Nhất nghe đến họ “Long” thì đầu đã như muốn nổ tung, lời của Tề Tiêu còn chưa nói hết.
Cửa đã mở, cưỡi hổ khó xuống.
Giờ mà không chịu gặp mặt, hoặc trực tiếp xuống thuyền, chẳng khác nào vẽ rắn thêm chân, càng dễ bị nghi ngờ.
Thiếu nữ trước mặt chừng mười sáu mười bảy tuổi, ánh mắt trong sáng, răng ngọc môi hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195377/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.