Thân pháp của Vương Thuật cực kỳ thần tốc, tựa linh viên, như chim bay, trên vách đá dựng đứng vẫn có thể nhảy vọt mấy chục trượng, Lý Duy Nhất hoàn toàn không thể theo kịp.
Thế nhưng, sáu con Phượng Sí Nga Hoàng có thể phi hành, lao xuống truy sát, tốc độ chẳng hề thua kém hắn.
Đặc biệt là Ngũ Phượng, đạo thuật thiên phú tựa hồ chính là tốc độ, nhanh đến mức chỉ còn lưu lại một bóng mờ, là kẻ đầu tiên đuổi kịp Vương Thuật, màng cánh mở rộng, bổ thẳng vào cổ hắn.
“Tìm chết!”
Vương Thuật xoay người giữa không trung, vung đao phản kích.
Chiến đao cấp bách tự khí đánh Ngũ Phượng văng vào vách đá, phát ra một tiếng rên rỉ trầm đục, bị thương không nhẹ.
Nhưng, chính khoảng khắc trì hoãn ngắn ngủi ấy…
Năm con còn lại của Phượng Sí Nga Hoàng liền đồng loạt vây quanh, bao phủ Vương Thuật vào trung tâm.
Năm tiểu tử phát ra những tiếng kêu bén nhọn, như muốn báo thù cho Ngũ Phượng, hoặc phun ra Kim Ô chi hỏa, hoặc phóng thích lôi điện, hoặc đánh bằng vuốt nhọn, hoặc ẩn hình đánh lén...
Dù cho tu vi của Vương Thuật có cao đến đâu, cũng bị đánh cho luống cuống tay chân, trước sau không thể đồng thời phòng thủ.
Lý Duy Nhất ở phía xa đã sớm ngưng tụ ra một đạo Tẫn Diệt Chỉ.
“Ào!”
Một chỉ xuyên không đánh ra.
Cột sáng kim hồng xé qua hơn mười trượng, đánh trúng người Vương Thuật.
Vương Thuật đang bị năm con Phượng Sí Nga Hoàng vây công, liền bị một chỉ của Lý Duy Nhất phá tan đạo tâm ngoại tượng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195350/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.