Mây đen đè nặng thành trì, tưởng như chỉ một khắc nữa là thành sụp.
Bầy sâu ùn ùn kéo tới như bóng đen che phủ cả trời đất, tiếng rít vang dội, tầng tầng lớp lớp, tràn về như sóng dữ, bao trùm toàn bộ chiến trường. Có loài mọc vuốt nhọn răng dài, có loài phun khói độc, lại có loài thi triển lửa thiêu hay điện giật. . .
Những con hung trùng bậc thấp, sức mạnh ngang hàng với võ giả cảnh giới Dũng Tuyền.
Hung trùng bậc cao, đủ sức sánh vai cùng những kẻ bước vào cảnh giới Ngũ Hải.
Chúng đều nghe lệnh từ bảy con Phượng Sí Nga Hoàng, đồng loạt trồi lên từ lòng đất, cùng kéo tới. Trong đó chỉ có vài con trùng cấp Tướng được khắc văn chú trên thân, do một mình Bạch Thục điều khiển, để đề phòng rơi vào tay kẻ địch, nhất là các cao nhân ngự trùng hay đại niệm sư cảnh giới Tai Họa.
Giờ đây, khi phù văn "Giải" còn lơ lửng giữa hư không, dị trùng cấp Thống Soái không thể xuất chiến, chỉ còn những ấu thể như Phượng Sí Nga Hoàng miễn cưỡng có thể triệu hồi đàn trùng. Giống như thiếu niên Thiên Tử tuy mới đạt Ngũ Hải, nhưng đã đủ sức địch lại kẻ đạt cảnh giới Đạo Chủ.
Giữa chiến trường hỗn loạn, các võ giả đang giao đấu đều chấn động tinh thần, luống cuống dựng lên tầng tầng pháp khí hộ thân.
Đệ tử của Tam Trần Cung và Thiên Nhất Môn tụ lại một chỗ, lấy Trần Văn Vũ làm đầu. Có người giọng run rẩy thốt lên:
"Việc này. . . chẳng phải quá bất công rồi sao?"
Trên đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195290/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.