Loan Sinh Lân Ấu thoắt cái đã biến mất khỏi đỉnh cao lâu, thẳng tiến đến nơi của Đông Cảnh đệ nhất cao thủ – Long Điện Long Trích Tiên.
"Lưu Ngân Diện Cụ của Hoa Vũ Tử phẩm cấp không hề thấp, có lẽ là Thất phẩm Bách Tự Kinh Văn pháp khí?" Lý Duy Nhất trầm ngâm.
"Một kích xuyên thủng hơn mười tòa trận pháp, tám chín phần là vậy!"
Tề Tiêu gật đầu: "Hoa Vũ Tử lai lịch không nhỏ, trong người chảy huyết mạch của cổ tiên cự thú, thiên phú tuyệt luân. Những tiền bối đứng sau hắn chắc chắn sẽ chuẩn bị cho hắn không ít bảo vật hộ thân."
Tối mùng bảy, Lý Duy Nhất và Dương Thanh Khê vốn đã lên kế hoạch "một chiêu đoạt mạng" Hoa Vũ Tử ngay từ đầu.
Nhát kiếm nguy hiểm nhất, Hoa Vũ Tử lại nhờ vào Lưu Ngân Diện Cụ mà cản được.
May mắn thay, từ đầu đến cuối, bọn họ không hề cho hắn cơ hội kích phát pháp khí này.
Dĩ nhiên, ngay cả khi Hoa Vũ Tử có thể kích phát, cũng không đến mức nghịch thiên. Đòn vừa rồi, là do hơn hai trăm võ tu Ngũ Hải cảnh hợp lực thúc động, mới có thể phát huy trọn vẹn uy năng của Thất phẩm Bách Tự Kinh Văn pháp khí.
Một đòn ấy, ngay cả võ tu Đạo Chủng cảnh cũng phải tránh né! Tả Khâu Đình truyền âm xuống bóng tối bên dưới tường thành:
"Phát tín hiệu, bảo Chu Nhất Bạch ra tay với tổng bộ cứ điểm của Tây Cực Hôi Tẫn Địa Vực. Ta muốn xem, Loan Sinh Lân Ấu sẽ tiếp tục tấn công Long Môn hay rút quân về Tây Thành."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195271/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.