“Con Thệ linh ấy dường như không có địch ý, Lê Lăng còn bái nàng làm sư phụ. Ban đầu chúng ta định cùng đến thành Khâu Châu, nhưng trên đường, nàng đột nhiên nói có việc quan trọng khác, không biết đã đi đâu.”
Lý Duy Nhất và Lê Lăng trước đây từng cùng xuất hiện ở Cự Trạch Thành, việc này không thể giấu được Ẩn Quân.
Nhưng nếu giờ khắc này nói ra tin tức Thiền Hải Quan Vụ đã đến Thần Táo Địa Uyên, e rằng Ẩn Quân sẽ lập tức đi tìm nàng.
Hiện tại không thể nói chắc trạng thái của Thiền Hải Quan Vụ ra sao, nếu như nàng không phải đối thủ của Ẩn Quân, bị bắt giữ, hoặc bị cướp hồn đoạt ý, nhiều bí mật của Lý Duy Nhất cũng sẽ lộ ra.
Chỉ đành tạm thời giúp nàng giấu đi đôi chút.
“Nửa năm nay, niệm lực của Lê Lăng quả thật tiến bộ kinh người.”
Ẩn Quân đột nhiên nhận ra mình thất thố, nói điều không nên nói, vội thu lại nét dịu dàng trong mắt, hỏi: “Theo ngươi phán đoán, nàng có thật là Thiền Hải Quan Vụ không?”
“Nếu nàng thực sự là Thiền Hải Quan Vụ, với tu vi và kinh nghiệm của ta, làm sao phán đoán nổi? Chênh lệch quá lớn!” Lý Duy Nhất cười khổ.
Ẩn Quân khẽ gật đầu: “Vụ Thiên Tử là một kẻ mạnh đáng kính! Thời nàng còn tại thế, mở rộng bờ cõi, Lăng Tiêu đạt tới ba trăm châu, uy danh vang dội bốn phương. Cái gì mà vùng đất tro tàn cực Tây, cõi u minh của kẻ chết, đều không dám lộng hành. Khi ấy, cảnh thịnh vượng rực rỡ, không phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195233/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.