Thanh Sắc Âm Phiên đứng sừng sững bên hồ, cao hơn hai mươi trượng, theo gió lay động, từng luồng quang sa rủ xuống như những dải lụa u ám.
Đội quân Thệ Linh khoác giáp đứng dày đặc khắp thảm cỏ và hành lang trong Vân Khuyết, một phần khác còn cầm kích đứng trong lòng hồ, ánh đèn phản chiếu xuống, khiến toàn bộ không gian tựa như một quỷ vực âm u.
Một kiện cao cấp pháp khí mạnh mẽ như vậy cực kỳ hiếm thấy, nhưng Lý Duy Nhất lại có thể tùy tiện lấy ra, bất luận là những tài tuấn Chi Châu hay những võ tu đang âm thầm quan sát từ các khuyết khác, lúc này đều phải nhìn hắn bằng con mắt khác.
Nhưng—
Khi ba chữ "Trần Văn Vũ" vang lên, cả hội trường lập tức chấn động.
Danh tiếng của một người, cũng giống như bóng của một cái cây.
Có những lúc, chỉ cần nghe tên một người, cũng đủ khiến kẻ khác chùn bước, như thể đối diện với thiên quân vạn mã.
Không cần phải nói, cái tên Trần Văn Vũ chính là một cái tên như thế.
Không chỉ sở hữu chiến lực có thể sánh ngang với cường giả bậc lão bối, hắn còn có thiên phú thuần tiên thể Cửu Tuyền, gần như là một biểu tượng của Tam Trần Cung, đủ tư cách đại diện cho cả tông môn đi lại khắp thiên hạ.
Sau một thoáng tĩnh lặng ngắn ngủi—
"Muốn ta nể mặt ngươi? Ngươi còn chưa đủ tư cách."
Giọng nói trầm thấp vang lên, từng chữ như đinh đóng cột.
Một bóng đen cao lớn, dáng vẻ khí vũ bất phàm, đột nhiên xuất hiện trên nóc lầu sáu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195201/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.