Dưới chiến thuyền mang cờ hiệu "Dược", trên cầu thang và boong tàu, một đội quân tinh nhuệ của tộc Cửu Lê đã tập hợp đông đảo. Tất cả đều khoác trọng giáp pháp khí, tay nắm chiến kích, tinh thần tràn đầy, không ai không phải là tinh binh dũng mãnh, có thể bất cứ lúc nào bày trận, sẵn sàng nghênh chiến với các đại tu sĩ.
Dược Lê Giáp Thủ - Nghiêu Tinh Việt đã lên thuyền, đang cùng Nghiêu Âm bàn bạc thương thảo.
Trong khi đó, Thương Lê Giáp Thủ - Lê Tùng Lâm cố ý ở lại dưới thuyền, chăm chú giám sát chiến hạm đồ sộ kia. Thấy Lý Duy Nhất bình an xuống thuyền, hắn chủ động bước tới, trực tiếp vạch trần lớp ngụy trang của đối phương:
"Thuật dịch dung của ngươi, vẫn còn rất vụng về."
Lý Duy Nhất chấn động trong lòng. Hắn không lo bị Lê Tùng Lâm nhìn thấu, mà lo rằng bến tàu hôm nay đông đúc, lỡ để lộ thân phận đã đành, nhưng nếu bí mật của Ẩn Môn bị phát hiện, hậu quả sẽ khôn lường.
Lê Tùng Lâm vẫn giữ vẻ mặt lười nhác như thường ngày, tự giới thiệu:
"Thương Lê Giáp Thủ - Lê Tùng Lâm. Tiểu huynh đệ xưng hô thế nào?"
Lý Duy Nhất thở phào nhẹ nhõm, thì ra lão chỉ phát hiện thuật dịch dung, không nhìn ra lai lịch thật sự, liền chắp tay đáp:
"Tại hạ, Tư Mã Đàm."
Lê Tùng Lâm liếc mắt nhìn thanh đao bên hông Lý Duy Nhất, hỏi:
"Có thể xem qua thanh đao của ngươi không?"
Lý Duy Nhất không ngần ngại, rút thanh trảm mã đao vẫn còn vương vết máu, đưa qua.
Lê Tùng Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195147/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.