Ngày hôm sau.
Sau bữa sáng, Lý Duy Nhất một mình lui vào phòng, kiểm lại số tiền lấy được từ các thi thể và lễ vật do Bang Trường Lâm mang tới. Một chiếc rương đã đầy chặt.
Trong khi đó, Triệu Mãnh từ tối qua đến giờ vẫn kiên trì hành Hô Hấp Pháp để tu luyện.
Mỗi lần đều là sư đệ đứng mũi chịu sào, buộc phải ra tay giết chóc, còn bản thân là sư huynh lại chỉ có thể trốn phía sau. Đáng ra là sư phụ dặn hắn phải bảo vệ sư đệ, nhưng giờ lại thành sư đệ bảo vệ hắn.
Hắn tự nhiên phải nỗ lực gấp bội.
Quan trọng hơn, tình cảnh hiện tại chỉ là yên bình tạm thời, chưa phải yên ổn thật sự.
Hắn cần phải mạnh lên, để nguy cơ bị lộ thực lực thật sự sẽ giảm đi.
“Không ngờ mười vạn ngân tiền lại nhiều đến vậy. Có lẽ nên đổi tất cả thành Dũng Tuyền Tiền. Mang theo một ngàn đồng Dũng Tuyền Tiền sẽ dễ cất giấu hơn nhiều.”
Khi Lý Duy Nhất còn đang suy nghĩ, bên ngoài vang lên tiếng gọi của Lão Lưu: “Tiểu Lý à, mau ra đây, có người đến thăm… ta không hiểu họ nói gì…”
Lý Duy Nhất đóng rương tiền, cất vào Ác Đà Linh, rồi mở cửa bước ra sân trước.
Lão Lưu và Lão Quan đang sửa chữa tường viện. Ngoài cổng, đứng chờ là một quý bà khoảng năm mươi tuổi, ăn mặc chỉnh tề, cùng ba thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp.
Ba thiếu nữ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, vận nhu quần thanh lịch. Một người dịu dàng thanh tú, một người ánh mắt linh hoạt, người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195086/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.