Lý Duy Nhất đứng thẳng trên mũi thuyền, gió sông thổi phần phật qua người, ánh mắt hướng về Cửu Lê Thành ở phía xa.
Chỉ thấy tường thành cao sừng sững, sơn đen bóng, bao quanh thành trì. Trên vùng đồng bằng rộng lớn bên ngoài thành, hàng chục tòa tháp canh cao gấp nhiều lần tường thành sừng sững vươn lên. Những binh sĩ mặc giáp, cưỡi phi cầm, thỉnh thoảng lại từ tháp canh bay lên, biến mất trong tầng mây.
Hai bờ sông lớn, dọc theo đoạn gần thành, là vô số các khu dân cư và biệt thự, trải dài hàng chục dặm, cư dân nơi đây đông không kém gì dân số trong thành.
Tại nơi này, Tuy Hà chia thành bốn nhánh, chảy qua bốn cửa thành: Thương Lê Môn, Xích Lê Môn, Mặc Lê Môn, và Thanh Lê Môn, rồi hòa vào một con hào bảo vệ thành rộng mười hai trượng được đào riêng, nước sông bao bọc lấy thành trì.
Hào bảo vệ, tường thành, tháp canh, và toàn bộ khu vực Cửu Lê Thành đều được bao phủ bởi những lớp ánh sáng mỏng manh tựa như tấm lụa, nhấp nhô và lay động, trông giống cực quang chỉ xuất hiện ở các cực trên Trái Đất. Những ánh sáng này vươn lên từ mặt đất, nối liền với bầu trời, có tác dụng ngăn chặn các cuộc tấn công lớn từ linh hồn chết chóc và tà yêu.
...
Tại bến cảng, tàu thuyền lớn nhỏ san sát, cột buồm cờ xí chen chúc tựa như rừng cây.
Sau khi rời thuyền.
Lê Lăng được đón tiếp nồng hậu, vây quanh bởi những ánh mắt ngưỡng mộ. Đám người đều là người quen, vừa trò chuyện vừa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195081/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.