Lý Duy Nhất căng tai nghe ngóng, bắt được tiếng bước chân rất nhẹ, chậm rãi, từ trong rừng mộ đang từng bước tiến lại gần. Nhưng với các gò mộ cao bảy tám mét chắn giữa, cả hai bên đều không thể thấy nhau.
Ba người kia hành động cực kỳ thận trọng, bước đi nhẹ nhàng khác hẳn dáng vẻ bình thường, khiến Lý Duy Nhất không thể qua bước chân để xác định được danh tính của họ. Nếu phán đoán sai, không kịp diệt trừ Trần Hồng ngay từ đầu, khẩu súng trường trong tay hắn sẽ là mối đe dọa chí mạng.
Cuộc giao tranh sắp tới, không chỉ cần nhanh mà còn phải cực kỳ thận trọng.
Vị trí Tạ Tiến đứng lại vừa khéo có thể thấy Trần Hồng cùng hai người đồng hành đang di chuyển chậm rãi từ phía bên phải rừng mộ. Ánh mắt Tạ Tiến vô thức nhìn về phía đó, lòng thầm cảm thán rằng Lý Duy Nhất quá cẩn thận, không chịu đuổi theo.
Nếu hắn đuổi theo, lúc này đã chết dưới họng súng của Trần Hồng.
Trần Hồng ra hiệu bằng tay, bảo Tạ Tiến dụ Lý Duy Nhất đến gần.
Hiểu ý, Tạ Tiến lập tức tỏ vẻ kiêu ngạo, buông lời khiêu khích:
"Lý Duy Nhất, hôm nay coi như ngươi giỏi, ta nhận t Nhưng tiến sĩ Thái đang ở trong tay ta. Đi thôi, có con tin trong tay, hắn không dám làm gì chúng ta đâu."
Tạ Tiến cùng thành viên đội an ninh cầm súng điện chạy về hướng Trần Hồng, dự định dụ Lý Duy Nhất vào bẫy.
Trần Hồng siết chặt khẩu súng trường, báng súng tì vào vai, nhắm thẳng về phía trước.
Nhưng Lý Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195052/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.