Chương trước
Chương sau
"Nha đầu này, tên gọi là gì". Doanh Thiên thần thức quét qua Ám Quang Vũ Trụ một cái, phát hiện một cái mười tám tuổi thiếu nữ đang rong chơi, liền hướng Lệ Cơ Tuyết hỏi tới.

"Doanh Ngọc Nhan". Lệ Cơ Tuyết lễ phép trả lời.

Thiếu Vũ xấu hổ gãi đầu nói ra :"Nha đầu này luôn muốn đi ra ngoài, mấy ngày trước liền trốn đi".

"Hổ phụ không khuyển tử. Không cần lo lắng". Doanh Thiên mỉm cười mà nói.

Thiếu Vũ cùng Lệ Cơ Tuyết sinh hai đứa con. Con trai thứ hai là Doanh Thiếu Quân đang ở đây. Còn trưởng nữ chính là Doanh Ngọc Nhan.

Bất quá như lời Thiếu Vũ nói, Doanh Ngọc Nhan đã trốn nhà đi chơi, không có ở chỗ này.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không cần lo lắng. Doanh Ngọc Nhan mặc dù tuổi nhỏ, nhưng tu vi so với Doanh Thiếu Quân còn mạnh hơn nhiều lần. Thiên tư tuyệt đỉnh. Cho dù có gặp được nguy hiểm cũng có thể dễ dàng ứng cứu.

Lúc này, Doanh Thiếu Quân mới là làm bộ dáng ủ rũ, hướng Doanh Thiên làm bộ tội nghiệp mà nói :"Gia Gia. Ngươi nhìn một chút, đại tỷ thế mà có thể đi ra ngoài chơi. Ta lại bị bọn hắn bắt ở chỗ này. Quả thực là buồn chán muốn chết".

Doanh Thiên bật cười, tùy ý nói ra :"Nếu không, ngươi cũng có thể trốn đi thử".

"Phụ thân, người đừng vẽ đường cho hươu có được hay không". Thiếu Vũ nghe thấy vậy, cười khổ nói ra.

"Chưa có thành thân?". Doanh Thiên không biết nghĩ cái gì, bỗng nhiên nói ra một câu như thế.

Lúc này, Thiếu Vũ mới là gật đầu cười nói :"Chưa có, chính là chờ phụ thân xuất quan chủ trì hôn sự".

Doanh Thiên bật cười, gật đầu thoải mái mà đáp :"Ân. Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay liền đi. Chuẩn bị một chút".

Thiếu Vũ cùng Lệ Cơ Tuyết hai người nhìn nhau mỉm cười, Thiếu Vũ thì vui mừng, Lệ Cơ Tuyết lại một bộ e thẹn dáng.

Doanh Thiên có thể nhìn ra được, bọn hắn hai người đều là vô cùng hạnh phúc. Cái này khiến cho hắn nội tâm trở nên mười phần thoải mái, trực tiếp ngã xuống một cái ghế tre mà nằm.

Thiếu Vũ cùng Lệ Cơ Tuyết cũng không có nhàn rỗi, bọn hắn lập tức đi chuẩn bị lễ cưới.

Đương nhiên, lễ cưới này, cũng không phải là cái gì hoành tráng vô song lễ cưới. Có thể chỉ là đơn giản nhất bình dân lễ cưới mà thôi.

Doanh Thiếu Quân tò mò tiến tới chỗ Doanh Thiên mà hỏi :"Gia Gia, ta đọc sách thấy ghi "lấy vợ sinh con". Tức chỉ lấy vợ trước, sau đó mới sinh con. Bọn hắn làm sao sinh ta trước đây".

"Sách đều là lời sáo rỗng. Liền sinh con xong mới lấy vợ. Đây mới là thiên kinh địa nghĩa". Doanh Thiên bật cười, vì Doanh Thiếu Quân giải thích.

"Là dạng này nha. Vậy sau này lớn lên ta liền sinh trăm đứa con, sau đó mới lấy vợ". Doanh Thiếu Quân hồn nhiên nói ra.

Doanh Thiên trán đầy hắc tuyến. Khuôn mặt đều đen lại.

...

Rất nhanh, ở chỗ này sơn cốc bắt đầu xuất hiện một nhóm người, tiến hành giăng đèn kết hoa, chuẩn bị lễ cưới.

Nhóm người này, đương nhiên là đến từ Ngũ Độc Giáo - Ngũ Độc Thần Điện.

Bọn hắn mỗi một cái yếu nhất, cũng đạt tới Ma Thần Tôn cảnh giới. Bình thường đi lại trên Ám Giới đều là chấn nhiếp bát phương đại nhân vật. Cũng là Ngũ Độc Giáo cao tầng.

Ngũ Độc Giáo cường giả cao tầng, đương nhiên đều là hung thần ác sát, thủ đoạn tàn nhẫn, giết người không ghê tay hạng người.

Thế nhưng là hôm nay bọn hắn ăn mặc giản dị. Một thân bố y mộc mạc, chuyên tâm giăng đèn kết hoa, kê bàn kê ghế chuẩn bị lễ cưới.

Doanh Thiếu Quân lần đầu nhìn thấy náo nhiệt sự tình, đều là tiến tới thăm hỏi, xắn tay áo trợ giúp.

Về phần Doanh Thiên, thì là bình thản nằm đó dưỡng thần. Hắn hôm nay, chỉ cần làm một cái đúng nghĩa phụ thân là được.

Hiển nhiên, mọi người mỗi người một việc, tận tâm mà làm, không có ai đi làm phiền hắn.

Rất nhanh liền qua nửa buổi, trời bắt đầu trở nên tối, lễ cưới cũng chuẩn bị bắt đầu.

Ở Nguyên Thủy Vũ Trụ mà nói, xảy ra lễ cưới đều là lấy màu đỏ chủ đạo. Nhưng ở Ám Giới này, hết thảy lấy màu đen làm nền.

Hôm nay lễ cưới, là lấy cả đỏ lẫn đen phối màu mà thành, trông tới có một loại kỳ quái.

Lễ cưới không lớn, chỉ diễn ra trong mảnh sân vườn nhỏ này, kê lấy hơn mười bộ bàn ghế, khách khứa cũng chỉ có vài chục người.

Những kẻ này, đương nhiên là Ngũ Độc Giáo nhân vật. Dù sao cũng là giáo chủ của bọn hắn thành thân.

Rượu, là bình dân nhất rượu. Thức ăn, liền một số loại rau củ bình thường, thịt liền lấy từ con Bá Địa Long mà Doanh Thiếu Quân săn về.

Ở thời điểm này, một cái lão ẩu bước ra. Trịnh trong hô lớn :"Mời tân lang, tân nương tiến ra cao đường"

Doanh Thiên thay tới một bộ sạch sẽ y phục, ngồi trên cao đường, thần thái thoải mái mà nhìn. Bên cạnh đứng đấy Doanh Thiếu Quân.

Chỉ thấy Thiếu Vũ năm tay Lệ Cơ Tuyết bước ra, tiến tới trước mặt hắn.

Thiếu Vũ hôm nay, mặc lên một bộ lễ phục màu đỏ, thần thái tươi sáng, cũng có một chút hồi hộp.

Về phần Lệ Cơ Tuyết, lại là một bộ váy cưới màu đen, trang điểm mười phần nhã nhặn xinh đẹp. Lộ ra nét thùy mị ôn nhu.

Đổi lại người khác ở chỗ này, nếu là rõ sự tình trong đó, nhất định sẽ kinh hãi, cho rằng mình nhìn nhầm.

Ngũ Độc Giáo giáo chủ, danh xưng ma nữ, thế nhưng là hôm nay lại an phận thủ thường, làm một cái tân nương hiền lành.

Vị kia lão ẩu bước lên.

Rốt cuộc, lễ thành thân bắt đầu.

...

Sáng sớm.

Doanh Thiên ngồi phía trên đỉnh núi nhìn về phía xa. Ngọn núi này cao vút, xung quanh dày đặc mây mù, tạo cho người ta cảm giác huyền ảo.

Hắn tinh thần thoải mái, hít thở không khí trong lành chỗ này. Trong đầu suy nghĩ một số chuyện.

Đêm qua, hắn uống rất nhiều.

Vì hắn con trai thành thân. Nên cũng là buông thả một trận, đem không biết bao nhiêu vò rượu uống hết, mọi người cùng nhau chung vui.

"Phụ thân, nên trở về sao?". Thiếu Vũ thanh âm, tại phía sau lưng hắn vang lên.

Doanh Thiên thở ra một ngụm, lắc đầu nhàn nhạt nói ra :"Ngươi đem mình thê tử cùng nhi tử trở về Nguyên Thủy Vũ Trụ trước, ta còn một chuyện cần làm".

"Nhưng , nàng ấy không phải sinh linh Nguyên Thủy Vũ Trụ, hiện tại trở về, chỉ sợ...... ". Thiếu Vũ suy nghĩ một chút, ngập ngừng mà nói.

"Không cần lo lắng, đưa nàng trở về, lão Lục Đạo liền sẽ giúp ngươi". Doanh Thiên mỉm cười mà đáp :"Về phần ngươi nữ nhi, ta sẽ mang nàng về sau. Ta cũng muốn gặp đứa cháu này một lần".

Thiếu Vũ gật đầu, hắn đến Ám Quang Vũ Trụ này, gặp được Doanh Thiên, lại có thể lấy được một cái thê tử tâm đầu ý hợp, sinh tới hai đứa con, đã là viên mãn. Hiện tại cũng nên trở về Nguyên Thủy Vũ Trụ, dù sao nơi đó mới là nhà.

"Còn có chuyện gì?". Nhìn thấy Thiếu Vũ như có điều muốn nói, Doanh Thiên liền hỏi.

"Phụ thân, khi người trở về....... có thể đi gặp mẫu thân một lần cùng tam muội sao?". Thiếu Vũ ngập ngừng nói ra.

"Coi như ta đi gặp nàng, nàng cũng chưa chắc chịu gặp ta. Ngươi hẳn phải hiểu rõ mẫu thân ngươi tính cách. Về phần tam muội ngươi. Ta đã có sắp xếp". Doanh Thiên nhàn nhạt trả lời.

Đối với nữ nhân, Doanh Thiên cũng là đau đầu. Nữ nhân hắn gặp, mỗi một cái đều so với một cái có tính cách, mỗi một cái đều có một vẻ riêng, để cho hắn vô cùng đau đầu.

Hoặc Thiên là như thế, Nguyệt Thiên Tôn cũng vậy, Diệm Linh Cơ cũng không kém chút nào.

Cũng không biết có phải hay không hắn không hợp với nữ nhi tình trường. Mỗi cái nữ nhân bên cạnh hắn, đều vì đủ loại lý do mà trở mặt.

Thiếu Vũ có chút buồn bã nói ra :"Năm đó tứ đệ mất đi, mẫu thân trong lòng đau đớn. Khi ấy phụ thân lại không tại, mới khiến cho mẫu thân như thế........ ".

Năm đó tứ đệ của hắn, Doanh Chính vì nông nổi, mới bị người dụ dỗ, ám hại mà chết. Doanh Thiên lại không thể cứu, chính vì thế mới khiến Hoặc Thiên cùng hắn trở mặt.

"Không cần lo lắng, ngươi tứ đệ còn sống". Doanh Thiên liếc Thiếu Vũ một cái, ẩn ý nói ra.

Nghe được vậy, Thiếu Vũ ngẩn người một lát, sau đó mừng rỡ mà hỏi :"Phụ thân nói là thật?".

Doanh Thiên gật đầu.

"Chuyện này, làm sao có thể, chẳng lẽ năm đó người cứu được tứ đệ hay sao?". Thiếu Vũ kích động nói ra. Đừng nói là hắn, mà là toàn bộ Nguyên Thủy Vũ Trụ những nhân vật kia đều rõ ràng, năm đó Doanh Thiên một mình nhập hắc ám, đánh một trận kinh thiên địa khấp quỷ thần, lại không cách nào cứu được mình nhi tử, thậm chí còn mang thương thế trở về.

Nửa đường lại bị tập kích, cuối cùng vẫn lạc.

Năm đó trận chiến kia, ai cũng cho rằng hắn cùng nhi tử của mình đã chết. Thế nhưng là Doanh Thiên vẫn có thể trùng sinh mà sống lại.

Doanh Thiên lắc đầu mà nói :"Khi ta nhập vào địa phương kia, Chính nhi thân thể đã tan rã, chỉ còn lại một mảnh hồn mà thôi".

"Nói như vậy, tứ đệ đã luân hồi?". Thiếu Vũ nghĩ nghĩ một chút nói ra.

"Năm đó ta dốc sức đưa nó vào Luân Hồi Chi Môn, nếu như không có bất trắc gì, hẳn là đã sớm trùng sinh. Trở về có thể đi tìm nó một chút". Doanh Thiên mỉm cười nói ra.

"Nếu như có thể tìm tứ đệ trở về, vậy người cùng mẫu thân có thể hòa giải rồi". Thiếu Vũ nghĩ nghĩ, vui mừng mà nói.

Chỉ cần tìm lại hắn tứ đệ, liền có thể để hắn phụ mẫu hóa giải, từ đó đoàn tụ với nhau.

Doanh Thiên hiểu Thiếu Vũ ý tứ, bật cười lắc đầu trả lời :"Sự tình không có đơn giản như thế".

"Lúc ấy ta đem nó ký ức cùng huyết mạch phong ấn lại, chỉ có như thế mới không bại lộ, từ đó tránh được những kẻ kia tai mắt, hiện tại nó sống lại, cũng đã là người khác, muốn tìm cũng không dễ gì".

"Phụ thân yên tâm, hài nhi sẽ dốc sức, nhất định tìm được tứ đệ". Thiếu Vũ thần sắc kiên quyết, trịnh trọng hướng Doanh Thiên nói ra.

"Cẩn thận một chút, hiện tại thế cục vi diệu, vô cùng hỗn loạn, tương lai đại kiếp kia, hết thảy đều sẽ bị cuốn vào bên trong, nên chuẩn bị". Doanh Thiên ánh mắt nhìn về phía xa, chậm rãi nói ra.

Thiếu Vũ cũng nhìn ra được Doanh Thiên nghiêm túc, tương lai nhất định xảy ra một trận đại kiếp nạn, khi đó, hẳn sẽ là một trận chiến tồn vong.

"Đi về thôi. Ta giúp các ngươi trở về". Doanh Thiên cất bước, hướng phía sơn cốc nhà tranh đi tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.