Sau khi ăn no, năm người lại hợp lực bắt thêm sáu con cá nữa, một con cho Caesar, không cần nướng, nó thích ăn sống hơn, năm con còn lại, Thiệu Huyền chia cho mỗi người một con làm chiến lợi phẩm. 
Khi Thiệu Huyền dẫn bốn đứa trẻ quay về hang thì chú Cách phụ trách vận chuyển lương thực đã đến, nhưng do không thấy Thiệu Huyền nên vẫn đứng chờ bên ngoài. 
Bọn trẻ trong hang đã hình thành nên một chiếc đồng hồ sinh học, mỗi ngày ngủ đến giờ này là tự động tỉnh dậy, hơn nữa còn rất tỉnh táo để chuẩn bị lát nữa có sức tranh giành thức ăn. Nhưng do Thiệu Huyền không có mặt, chú Cách không phát thức ăn, bọn chúng lại đói, chờ mãi chờ mãi bắt đầu cảm thấy bực bội, có hai đứa trẻ chỉ vì va chạm nhẹ mà đã ẩu đả, đánh nhau đến chảy máu mũi. 
Cách kiên nhẫn ngồi chờ trên cái vại đá đựng thức ăn, không quan tâm đến tranh chấp của bọn trẻ, cũng không để cho chúng đến gần cái vại. 
Hai mươi đứa trẻ vây xung quanh cái vại đá nhưng không đứa nào dám đến gần, vì đến gần sẽ bị chú Cách đạp cho, lại còn giảm bớt khẩu phần ăn, cho nên chúng tuyệt đối không dám. 
Cách đang ngồi phía trên cái vại đá ngắm nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì, đột nhiên phát hiện ra động tĩnh liền nhìn ra xa, phát hiện ra có năm đứa trẻ và một con sói đi đến, đứa trẻ đi đầu chính là “động chủ” Thiệu Huyền vừa mới nhậm chức. 
Nhưng ngay khi Cách nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-chien-ky/2228416/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.