Lang Ca im lặng.
Vốn dĩ Lang Ca nghĩ đến rất nhiều khả năng trả lời của Thiệu Huyền rồi lấy thân phận là trưởng bối và người từng trải trả lời và dạy dỗ anh, cũng như các thành viên mới gia nhập trước đây vậy. Thế nhưng Thiệu Huyền lại không trả lời theo hướng Lang Ca mong muốn, ông thật sự không hiểu tại sao Thiệu Huyền lại trả lời như thế.
Có liên quan gì đến nhau không nhỉ?
Thế nhưng Lang Ca cũng không nghĩ nhiều, mặt nghiêm chỉnh giảng đạo lý: “Là đá!”
“Cháu cũng biết, rất lâu trước đây khi bộ lạc chúng ta đến đây định cư đã sống trong hang đá, chúng ta tiếp xúc với đá, nhìn thấy đá mỗi ngày, nó có thể giúp chúng ta che mưa che nắng, chặt cây đốn gỗ.”
Khi nói sắc mặt của Lang Ca cũng giảm đi đôi chút, nắm chặt tay kích động, nói: “Đồng thời chúng ta cũng nhờ sử dụng đá mà lấy được da của những con mãnh thú! Dùng đá đánh vỡ não của chúng! Cho dù có gặp phải nguy hiểm thì đá vẫn luôn ở cạnh chúng ta cho đến phút cuối cùng!”
Có thể che chờ, có thể bên cạnh mỗi lúc mỗi nơi, không bao giờ phản bội và rời bỏ chúng ta. Người của bộ lạc từ khi sinh ra đã tiếp xúc với đá, chơi với đống đồ dùng hằng ngày cũng là đá, vũ khí cũng bằng đá. Đối với những chiến sĩ thường hay đi săn bên ngoài thì đá chính là vật thân thuộc nhất, cũng không thể rời xa đá được. Chả trách Lang Ca lại nói như thế.
Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-chien-ky/2228384/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.