Sau khi đội săn rời đi, bộ lạc lại trở về nhịp sống thường ngày.
Nhưng mà điều khác biệt so với năm trước là bên bờ sông trở nên náo nhiệt hơn. Trải qua nỗi sợ hãi đối với loại sinh vật xa lạ, vì những lợi ích mà cá miệng lớn ăn thịt người mang lại, nỗi sợ đối với động vật sống dưới sông đó cũng bớt đi ít nhiều.
Thì ra, thứ sống trong nước kia cũng không đáng sợ như thế, chỉ cần cẩn thận một chút thì có thể thu hoạch được đủ lượng thức ăn cần thiết.
Đồ và Lắp Bắp cùng nhau trông coi hang cũng xem như bình yên, mỗi ngày đều có đủ thức ăn và cộng với việc đi kéo cá nên ai nấy cũng không còn ốm yếu như trước nữa. Đồng thời, bọn trẻ trong hang cũng ngày càng đoàn kết hơn, không đoàn kết làm sao mà được chứ, chỉ có thể chống đối với người ngoài mà thôi, sức lực của một người rất yếu, không có ưu thế khi bắt cá.
Còn về sâu đá thì cứ hai ngày Thiệu Huyền lại dắt Caeser đi đào sâu đá, đào đủ số lượng rồi thì mang đến cho bọn trẻ trữ sẵn.
Lũ sâu đá này có dùng đá cũng không giữ được chúng, có người dùng thùng đá bỏ rất nhiều sâu đá vào, ngày hôm sau liền phát hiện thùng đá đã bị đục thủng, sâu đá cũng biến mất tăm. Thế nhưng Đồ lại phát hiện đồ gỗ và dây cỏ không cứng bằng đá nhưng lại nhốt được chúng, tuy là không trói được chúng quá lâu thế nhưng hai ngày thì không thành vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-chien-ky/2228375/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.