Thiệu Huyền ngạc nhiên nhìn Mạch, anh không nhờ Mạch sẽ nói thế.  
Không phải trước đó đã nói lần đi săn sau nữa mới được vào đội sao? Sao giờ lại đổi ý rồi?  
Chẳng lẽ là vì cú đấm lúc nãy?  
“Vâng.” Thiệu Huyền đáp lời  
Có thể tham gia vào lần đi săn tới, Thiệu Huyền tất nhiên bằng lòng. Rừng núi thay đổi mỗi ngày, những cảnh tượng trông thấy trong những thời gian khác nhau cũng sẽ khác. Ví dụ một số loại hoa mỗi năm nở một lần, một số loại thực vật chỉ vào mùa này mới kết quả, có thể đi sớm một chút sẽ biết được nhiều một chút, nếu không, muốn nhìn thấy cảnh vật tương tự cũng phải chờ đến sang năm.  
Lang Hạ và Khắc cũng từng nói, trong rừng có rất nhiều loại thực vật nguy hiểm, phải biết phán đoán, nếu chỉ dựa vào những lời kể của người khác thì không thể biết được.  
Hơn nữa, Mạch cũng đã cho Thiệu Huyền tham gia vào lần săn sau, hiển nhiên ông đã khẳng định được năng lực của Thiệu Huyền, những việc khác Thiệu Huyền chỉ cần quay về chuẩn bị là được.  
Lúc này có người vào tìm Mạch, là Đà đã gặp lúc trước. Biết họ có chuyện muốn bàn nên Thiệu Huyền cũng không làm phiền nữa mà tạm biệt ra về.  
“Chú Mạch cứ làm việc đi nhé, con về chuẩn bị đây ạ, cảm ơn chú!”  
Sau khi Thiệu Huyền rời đi Mạch xoay xoay cánh tay đã đau cứng, hai vai chấn động, cánh tay xoay xoay phát ra âm thanh rắc rắc. Cú đấm lúc nãy của Thiệu Huyền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-chien-ky/2228359/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.