Từng đợt âm thanh xoạt xoạt vọng vào theo sự chuyển động của hòn đá chắn trước, càng ngày càng rõ rệt. 
Nghe thấy âm thanh này, Mâu đã đoán ra con vật đang di chuyển khối đá ngoài hang là gì rồi. 
Cũng vì thế mà gương mặt Mâu trắng bệt không còn máu, máu trên thân đều đông cứng lại, đứng im không dám cử động nhìm chằm chằm cửa hang.  
Kiểm tra xong lỗ thông gió phía trên Thiệu Huyền nhảy xuống vỗ vai Mâu, dọa Mâu giật mình nhảy dựng lên. 
Giật giật khóe môi, Mâu không biết phải làm gì. Dù sao, dựa vào hai đứa nhóc chưa thức tỉnh bao lâu như cậu và Thiệu Huyền tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của con thú kia. Thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù có anh hùng đến đâu thì cũng phải chấp nhận sự thật này. 
Thiệu Huyền vác đao, ra hiệu cho Mâu nhảy lên trên. Lúc nãy anh quan sát rồi, bên trên lỗ thông gió không có sinh vật gì nguy hiểm cả. Mà cho dù có thì cũng phải chui qua đó còn hơn là ngồi đây đợi bị ăn.  
Hòn đá chắn trước hang càng lúc càng bị đẩy ra nhiều hơn, gió lạnh bên ngoài thổi vào, thổi bùng ngọn lửa đang lay động. 
Không nghĩ nhiều được nữa, cố gắng bĩnh tĩnh lại, vác theo thanh cốt đao, theo Thiệu Huyền nhảy lên phía trên hang. Tuy rằng các thế hệ đi trước luôn dặn dò họ buổi đêm trong rừng rất nguy hiểm, nhưng hiện giờ cũng hết cách, thoát thân từ lỗ thông gió ít ra còn có cơ hội sống. Ở lại đây chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-chien-ky/2228348/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.