Editor: Sẻ đi nắng
Ninh Hành nói Phó Oản đừng có nói chuyện với hắn trong vòng 3 ngày.
... Đây chỉ là lời nói trong lúc nóng giận.
Nhưng hắn không ngờ Phó Oản lại không nói chuyện với hắn trong 3 ngày thật.
Trong 3 ngày này, buổi học nào gặp Ninh Hành là Phó Oản đều trốn đi từ xa..
Bởi vì nàng cảm thấy mấy việc mà nàng định làm trong những ngày này nói ra có hơi mất mặt, nhất là để Ninh Hành biết.
Dù đã kết thúc buổi học sáng của Triều Lang chân nhân, nhưng Phó Oản vẫn nán lại động phủ của ông.
"Phó Oản,buổi học đã kết thúc, con không về tự mình tu luyện còn ở lại đây làm gì?" Triều Lang chân nhân vừa trồng lại cây linh thảo mà ông vừa dùng trong tiết học ban nãy, vừa hỏi nàng.
Phó Oản rất ít khi có việc nhờ người khác, nhưng lần này lại cần mượn đồ của Triều Lang chân nhân khiến nàng hơi lo lắng.
"Triều sư bá, con thấy ngài trồng linh thảo rất tốt......" Phó Oản nói bóng nói gió.
Triều Lang chân nhân đang tập trung tinh thần trồng lại cây linh thảo của ông, không nghe ra ý của Phó Oản.
Ông gật đầu nói: "Cảm ơn đã khen."
Phó Oản đưa tay ra sờ nhẹ lên những chiếc lá xanh của linh thảo, nói: "Triều sư bá, người xem này, lá của cây linh thảo này vừa to lại vừa xanh, nhìn qua thôi cũng biết là nguyên liệu tốt để luyện chế linh đan rồi."
Triều Lang chân nhân vẫn không nghe ra ý của Phó Oản, ông đứng khoanh tay, nói bằng giọng đầy kiêu ngạo: "Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-giet-ta/1785562/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.