Ta họ Nguyên, tên là Nguyên Minh Châu, nhũ danh Viên Viên. Ta sinh ra đã cực kỳ tôn quý, ta không chỉ là nữ nhi tới muộn của phụ hoàng, mà còn là đích nữ duy nhất của người. Chính vì như vậy, đường của ta cũng không phải quá trôi chảy.
Lúc mẫu hậu có ta đã trên ba mươi, phụ hoàng ta cũng là một lão nhân. Sau khi ta sinh ra, phụ hoàng vô cùng vui mừng, còn đặt cho ta cái tên Nguyên Minh Châu, nói cho người đời biết ta là hòn ngọc quý trên tay người, nhưng mẫu hậu ta vẫn luôn rất lo lắng cho ta.
Lo lắng của mẫu hậu ta chính là vấn đề diện mạo của ta. Nó tới cũng kỳ lạ, ta trông không giống mẫu hậu ta còn chưa tính, ngược lại thì cực kỳ giống phụ hoàng ta. Theo tuổi tác lớn lơn, ta chẳng những giống phụ hoàng ta đến bảy, tám phần, còn gần như cùng một khuôn mẫu khắc ra với Tam ca ta, khiến cho mỗi lần mẫu hậu nhìn thấy mặt ta, đều muốn đi kiểm kê khố phòng của bà ấy.
Ta có một đại chất tử lớn hơn hai tuổi tên là Nguyên Diệp, nó là đích trưởng tử của Tam ca, dường như cái gì nó cũng hiểu, từ nhỏ chuyện gì không nghĩ ra ta thích đi hỏi nó, đương nhiên ta càng thích nghe nó gọi ta là cô cô.
Lúc ta năm tuổi, có một lần ngủ bị nước tiểu làm cho nghẹn mà tỉnh, ta nghe được mẫu hậu ta oán giận phụ hoàng: "Người xem Viên Viên càng lớn càng giống người, như vậy sao được chứ?"
Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/3352726/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.