Lúc Đức phi đến điện Càn Nguyên, Lộ công công đang giữ cửa điện, hắn thấy Đức phi liền vội vàng nghênh đón: "Nô tài thỉnh an Đức phi nương nương, Đức phi nương nương cát tường."
Đức phi giơ tay lên một cái: "Lộ công công xin đứng lên."
Sau khi đứng dậy, Lộ công công thấy Uyển Y đi theo sau lưng Đức phi đang cầm một hộp sơn gỗ, trong lòng ít nhiều có chút phán đoán: "Nương nương tới cầu kiến Hoàng thượng sao?".
Đức phi gật đầu: "Hiện giờ Hoàng thượng có rảnh không?"
Nếu như những người khác đột nhiên đến cầu kiến, Lộ công công sẽ cảm thấy là có dụng ý khác, dù sao bây giờ đã sắp đến cuối giờ thần. Nhưng người đến là Đức phi, trong lòng hắn thầm thắp cho Lệ Phi một nén nhang: "Nương nương, ngài chờ một lát, nô tài vào trong bẩm báo."
"Được," Đức phi nháy mắt với Uyển Y, Uyển Y vội kẹp cái hộp vào nách, đưa tay móc một cái túi hương ra, kín đáo đưa cho Lộ công công: "Làm phiền công công rồi."
"Nào có," Lộ công công sờ túi hương, cũng biết là ngân phiếu, lập tức cười híp mắt: "Nô tài tạ ơn nương nương ban tặng, nô tài đi bẩm báo với Hoàng thượng."
Lộ công công vào điện Càn Nguyên, thấy trên ngự án của Hoàng thượng còn hai, ba quyển tấu chương, trong lòng nắm chắc: "Hoàng thượng, Đức phi nương nương ngoài cửa điện cầu kiến."
Cảnh đế ngửa cổ ra sau lắc trái lắc phải: "Cho nàng vào đi."
"Vâng," Lộ công công khom người rời khỏi điện Càn Nguyên, đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/3352720/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.