Đức phi nhìn Uyển Hà run rẩy nằm rạp trên đất, giống như nhìn một con chuột: "Bổn cung ngược lại không biết xương ngươi cứng như vậy, nhưng không sao, bổn cung có rất nhiều thời gian, từ từ chơi với ngươi."
Sau khi Thẩm Ngọc Quân từ cung Trọng Hoa về cung Chiêu Dương bèn bế Tiểu Phì Trùng đi dạo trong phòng, nhìn Tiểu Phì Trùng nhích tới nhích lui trong ngực, trong lòng nàng kiên định hơn nhiều.
"Oa...," Tiểu Phì Trùng vươn tay chuẩn bị bắt cây trâm cài trong tóc mẫu phi nó, Thẩm Ngọc Quân vội ngửa đầu ra sau: "Trâm trên đầu mẫu phi không thể rút được, Trúc Vũ, ngươi mau đi lấy cái trống bỏi của nó lại đây."
Tiểu Phì Trùng còn muốn với lấy, đáng tiếc cánh tay quá ngắn: "A... Ách...," vừa có chút tức giận kêu lên, móng vuốt vẫn còn bắt tới.
Chốc lát sau, Trúc Vũ cầm trống bỏi tới: "Tam Hoàng tử, nhìn xem đây là gì?" Trúc Vũ lắc lắc trống bỏi, trống lắc phát ra tiếng " đông... đông.." lập tức hấp dẫn lực chú ý của Tiểu Phì Trùng, tiểu mập mạp hưng phấn vỗ tay, tuy rằng hai tay nhỏ thừng xong vỗ vào nhau, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến tâm tình tốt của Tiểu Phì Trùng.
Thẩm Ngọc Quân đặt Tiểu Phì Trùng trên tháp, để nó chơi trên tháp, nàng cùng ngồi trên tháp với nó.
Chơi một lúc, Tiểu Đặng Tử vội vàng chạy vào: "Nương nương, đêm qua Bình vương phi đã mất."
Thẩm Ngọc Quân nghe vậy hơi sững sờ: "Mấy ngày trước không phải nàng ta vẫn rất khỏe mạnh ư, sao lại mất rồi?"
"Bẩm nương nương, từ sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/1516180/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.