Thẩm Ngọc Quân theo Uyển Y đi vào chính điện cung Trọng Hoa. Nàng thấy Đức phi đang xõa mái tóc đen ngồi trên tháp, cầm một quyển thơ đọc,. Thẩm Ngọc Quân bước nhanh về phía trước khụy người hành lễ: "Tần thiếp thỉnh an Đức phi nương nương, Đức phi nương nương cát tường!"
Lúc này Đức phi mới để quyển thơ trong tay xuống: "Đứng lên ngồi đi." Rất tùy ý, vì không trang điểm mang trang sức nên ít đi sự uy nghiêm lạnh nhạt ngày thường, ngược lại nhìn vô cùng dịu dàng bình thản.
"Tạ ơn nương nương," Thẩm Ngọc Quân đứng dậy, đi tới bên dưới tay Đức phi ngồi xuống.
"Uyển Y, dâng trà cho Hi Quý nghi, bổn cung còn ít Đại Hồng Bào, ngươi nếm thử xem," Đức phi cười nhạt nói.
Thẩm Ngọc Quân dịu dàng cười: "Xem ra hôm nay tần thiếp có lộc uống rồi."
"Nếu muội thích loại trà này, lát nữa bổn cung bảo Uyển Y gói cho ngươi một ít mang về." Đức phi không ngại việc này.
"Tần thiếp ở chỗ của nương nương có lộc ăn là tốt rồi, không thể lại muốn đồ tốt của nương nương." Thẩm Ngọc Quân tự thấy mình không có da mặt dày nên cũng uyển chuyển từ chối.
"Tùy ngươi vậy." Đức phi cười thản nhiên.
Thật ra hôm nay Thẩm Ngọc Quân có một chuyện muốn làm: "Chuyện Thiêm Hi lâu lần trước, tần thiếp vẫn chưa cảm ơn nương nương, hôm nay vừa hay tần thiếp tranh thủ không lười biếng, ở đây cảm ơn nương nương lần trước đã giúp đỡ." Nói xong Thẩm Ngọc Quân đứng dậy, phúc lễ với Đức phi.
Đức phi khoát khoát tay: "Chuyện lần trước cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/1516143/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.