"Hôm nay sao lại chịu khó ra ngoài vậy?" Cảnh đế kéo Thẩm Ngọc Quân đi đến chỗ nàng ngồi lúc nãy rồi ngồi xuống, Thẩm Ngọc Quân vẫn đứng bên cạnh. Không phải nàng luôn thích trốn trong cung của mình sao?
"Thưa Hoàng thượng, từ sau khi tiến cung tần thiếp rất ít khi ra ngoài, gần đây cảm thấy bản thân không theo kịp tiết tấu, nên ra ngoài đi dạo một chút," Thẩm Ngọc Quân khôi phục lại dáng vẻ tuân thủ quy cũ trước đây: "Đi một lúc lại đến nơi này."
"Ừm, không tồi, có chút tiến bộ, còn biết mình không theo kịp tiết tấu." Cảnh đế tỉ mỉ đánh giá Thẩm Ngọc Quân, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Gần đây hình như ái phi tròn thêm một chút, cũng nên đi lại nhiều hơn."
Gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Ngọc Quân nhất thời đỏ bừng, lẩm bẩm nói: " Thân thể của tần thiếp còn đang phát triển, khó tránh khỏi ăn nhiều một chút, để Hoàng thượng chê cười."
"Ồ, khi nào nàng cập kê?" Cảnh đế hỏi.
Lúc này giọng của Thẩm Ngọc Quân càng nhỏ hơn: "Hai mươi tám tháng mười."
Cảnh đế gật đầu, nghiêm trang nói: "Ái phi đúng là còn phát triển, nhưng không đến hai mươi ngày nữa đã thành niên."
Bây giờ Thẩm Ngọc Quân hận không thể tìm một cái hang chuột để chui vào, thế nhưng không có, cũng chỉ có thể tiếp tục mặt dày: "Vâng, Hoàng thượng nói rất đúng, Hoàng thượng tính toán thật giỏi."
"Trẫm cũng cảm thấy như vậy," tâm trạng của Cảnh đế cực kỳ tốt.
Lộ công công đứng ở bên cạnh, mặt tựa như bị rút gân, trong lòng nhớ lại đoạn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/1516118/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.