Cả buổi tối Hoàng hậu đều đặt lực chú ý lên người Hoàng thượng, vậy nên tất nhiên cũng nhận ra Hoàng thượng liên tục nhìn về một nơi. Hoàng hậu có chút không vui, có phải Thẩm Đức dung này có ý muốn khiến nàng không được thoải mái hay không. Nhìn thì là một người an phận, dù sao cũng không thể lên mặt bàn được, xuất thân từ một gia đình nhỏ, cả người quê mùa, nhưng trước mặt mọi người có thể làm Hoàng thượng chú ý đến vậy.
"Thẩm Đức dung," cuối cùng Hoàng hậu không nhịn được, hôm nay là ngày mười lăm tháng tám, Hoàng thượng chỉ có thể nghỉ ngơi ở Cảnh Nhân cung. Không ai có thể làm trò lẳng lơ, dẫn Hoàng thượng đi.
Thẩm Ngọc Quân đột nhiên nghe có người gọi mình, vô thức đáp lại: "Đây", đến lúc phục hồi lại tinh thần thì lập tức cung kính đứng dậy phúc lễ nói: "Hoàng hậu nương nương thứ tội, tần thiếp nhất thời thất thần."
"Thẩm Dung hoa không cần lo lắng, bổn cung chỉ hiếu kỳ thôi, sao ngươi lại không ăn?"
Thẩm Ngọc Quân nhìn gương mặt giả cười của Hoàng hậu, thái độ lại ôn hòa, trong lòng nàng không khỏi gióng lên hồi chuông cảnh báo: "Hồi Hoàng hậu nương nương, tần thiếp thấy cua lớn như vậy, đang nghĩ nên ăn cái gì trước."
"Thì ra là vậy," khi nói chuyện Hoàng hậu như có như không trộm nhìn vẻ mặt của Hoàng thượng, thấy không có gì thay đổi cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy ngươi ngồi xuống đi, cua này phải ăn nhân lúc còn nóng, để nguội sẽ hơi tanh."
"Đa tạ Hoàng hậu nương nương chỉ điểm, tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-bao-menh-cua-sung-phi/1516116/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.