Hôm nay là ngày đầutiên thức dậy ở đại doanh. Dạo trước ở thành Bắc Bình chỉ dẫn theo mộtvạn quân, hơn nữa tôi lại bị trúng tên, phần lớn thời gian đều ôm bụngnằm trên giường, hết ăn lại ngủ. Sau khi khỏe lên cũng chỉ ở trong sânviện luyện võ. Vì vậy đối với cuộc sống trong quân ngũ, tôi cũng có chút hiếu kỳ.
Trần Đường không hề biết ý định tối hôm qua tôi muốnđem cậu ta đi “bán” cho Mạc Triết để đổi lấy chỗ ở, nên lúc ăn sáng vẫnrất săn sóc, tươi cười cùng Trần Ninh và tôi dùng bữa. Trần Đường múccho tôi bát canh giải rượu, nhẹ giọng hỏi:
“Tối qua đại ca và Lục đại nhân ở bên ngoài uống rượu à?”.
Tôi bưng bát canh uống hết mới gật nhẹ đầu. Lại hỏi:
“Kể một chút chuyện về lão Lục cho tôi nghe đi”.
Trần Đường gắp thức ăn cho tôi và Trần Ninh, chu đáo như vợ hiền dâu thảo vậy. Xong mới mỉm cười nói:
“Trước khi hoàng thượng đăng cơ, trong nước có đại loạn, trong triều tham quan ăn hối lộ, sách nhiễu dân chúng nên có nhiều người hoặc đứng dậy khởinghĩa, hoặc vào núi làm phỉ. Bảy năm trước, sau khi chấn chỉnh triềucương, hoàng thượng thấy đại ca có tài cầm binh, liền hạ lệnh cho huynhmang binh đi dẹp thổ phỉ”.
Tôi nhướn mày, cái này thì có liên quan gì đến Lục Ca?
Trần Đường chậm rãi nói tiếp:
“Lục đại nhân trước kia là thổ phỉ vùng Thiểm Xương, thủ lĩnh của mười mấyngàn người, địa bàn trải rộng khắp mấy ngọn núi lớn. Không rõ đại ca làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-soai-bat-dac-di/2946382/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.