Mười năm sau.
"Tiểu Vũ, con lên đại học cũng cần tiền, đừng cứ mua đồ cho bọn nhỏ nữa."
Viện trưởng mụ mụ thấy một đống văn phòng phẩm lớn, trách cứ nhìn Tiêm Vũ.
Lúc này Tiêm Vũ đã là một đại mỹ nhân duyên dáng yêu kiều, cô sáng sủa cười: "Viện trưởng mụ mụ, mẹ cứ yên tâm, con vừa quay xong một bộ điện ảnh, có lời một ít tiền, tuy rằng không nhiều, thế nhưng nộp học phí thì còn dư dả lắm." Nói xong cô cầm ra một tấm thẻ: "Đây là một chút tâm ý của con, mẹ cho bọn nhỏ thêm vài bộ quần áo mới đi."
"Viện trưởng mụ mụ không thể giúp con đến trường đã rất áy náy rồi, làm sao còn có thể lấy tiền của con được."
Viện trưởng lấy tấm thẻ nhét về tay Tiêm Vũ, vui mừng nói: "Tiểu Vũ, con là một đứa trẻ tốt."
Những đứa bé cô nhi viện thu lưu càng ngày càng nhiều, những gì bà và chồng tích góp đã dùng hết, bây giờ sinh hoạt của cô nhi viện đều dựa vào những người có lòng hảo tâm quyên tiền để duy trì. Cho nên đối với việc cho bọn nhỏ đến trường cũng đã cố hết sức, sau khi Tiêm Vũ biết được, vì giảm bớt gánh nặng của bà, đã chủ động mang theo vài đứa trẻ cùng tuổi ra ngoài làm thêm ngoài giờ, kiếm tiền đóng học phí cho mình, đồng thời còn thường xuyên mua đồ cho những đứa bé khác. Một năm trước, Tiêm Vũ bị người săn tìm ngôi sao phát hiện, sau đó ký hợp đồng với Hoa Vũ, đi lên con đường diễn xuất, ngay cả báo danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-nghich-tap/161403/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.