"Tiêm Vũ, con về rồi? Mau nhìn xem ai trở về này?"
Vừa mới vào cửa, mẹ Chung liền vui vẻ chào đón.
Tiêm Vũ có chút dự cảm, nhìn qua phòng khách, quả nhiên thấy được thân ảnh cao lớn của Chung Hướng Quốc.
Chung Hướng Quốc đang nói chuyện với ba mình, nghe được lời mẹ Chung liền nhìn về phía cửa, vừa lúc cùng Tiêm Vũ bốn mắt nhìn nhau, mắt anh sáng rực lên, sau đó lại như không có việc gì quay đầu tiếp tục cùng ba Chung nói chuyện.
Tiêm Vũ cũng thu hồi tầm mắt, bình tĩnh đổi giày, vẻ mặt bình tĩnh ghê gớm, giả vờ bình tĩnh phải không, ai mà không biết.
Chung Hướng Quốc khóe mắt vẫn nhìn xem Tiêm Vũ, thấy phản ứng của cô liền bất mãn nhíu mày, một tháng không gặp, cô vợ nhỏ của mình nhìn thấy mình lại không cao hứng?
Đem hành động của đôi tình nhân xem rõ, mẹ Chung cười nói: "Hai đứa đã lâu như thế không gặp nhau, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, vào phòng thật tốt trò chuyện đi, đừng ở trong này liếc mắt đưa tình."
"Mẹ."
Tiêm Vũ dở khóc dở cười, cô lúc nào thì liếc mắt đưa tình với Chung Hướng Quốc?
"Tốt lắm, không cần thẹn thùng, mau đi đi."
Mẹ Chung đẩy cô về phía trước vài bước, còn chớp chớp mắt với cô.
"Nếu như vậy, chúng con về phòng đây."
Tiêm Vũ vẫn không nói chuyện, Chung Hướng Quốc liền đứng dậy giữ lấy tay cô đi về phòng.
Vừa đóng lại cửa phòng, Chung Hướng Quốc liền đem cô ôm vào trong ngực, bắt đầu tính sổ: "Nhìn thấy anh trở về em mất hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-nghich-tap/161398/chuong-4-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.