Trở lại thành phố, Chung Hướng Quốc chỉ ngốc ba ngày liền rời đi, trước khi đi bắt Tiêm Vũ hung hăng giày vò một phen, cho nên ngày hôm sau Tiêm Vũ căn bản không bò dậy đưa tiễn anh nổi.
Nhìn dáng vẻ xuân phong đắc ý (vui vẻ phơi phới) của con trai mình, ba mẹ Chung bởi vì không nhìn thấy Tiêm Vũ mà có chút không vui lập tức tan thành mây khói, cho nên khi Tiêm Vũ tỉnh lại, đối mặt chính là gương mặt hết sức ấm áp của ba mẹ chồng và một bàn cơm trưa phong phú. Thông minh như Tiêm Vũ làm sao lại không biết nguyên nhân, trên mặt bày ra một bộ ngượng ngùng, trong lòng lại đem Chung Hướng Quốc quật vô số lần.
Sau khi Chung Hướng Quốc đi, Tiêm Vũ bắt đầu sinh hoạt cùng ba mẹ Chung. Ba mẹ Chung phi thường khai sáng, mà cô cũng có ý làm tốt làm quan hệ, cho nên quan hệ của bọn họ càng ngày càng tốt. Ba mẹ Chung đều có công tác của mình, sợ một mình cô thì nhàm chán, cho nên cho cô rất nhiều tiền, để cô có thể ra ngoài đi dạo xem, mua chút đồ mình thích. Thân phận lần này của Tiêm Vũ là con gái nhà nông, tự nhiên không có tiền, cho nên đối với tâm ý của mẹ chồng, Tiêm Vũ vui vẻ nhận, cô đi vào thành phố, Chung gia là gia đình có địa vị, quần áo cô mang đến từ nông thôn căn bản không thể lại mặc, cô nghĩ mẹ Chung hẳn cũng là có ý này, chỉ là sợ nói ra sẽ thương tổn lòng tự trọng của cô nên mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-nghich-tap/161395/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.