"Anh là vì cô ta mới không chịu để em xuống lầu tản bộ?" Nghe Tề Lỗi nói xong, Tiêm Vũ nhìn về phía Âu Dương Khải. Kỳ thật cô đã sớm biết Lục Mỹ ở dưới lầu, lúc người có lòng tốt đến thông báo cho Âu Dương Khải, cô cũng nghe được, thế nhưng nhìn Âu Dương Khải không muốn để cô biết, cô liền làm bộ như không biết.
"Em hiện tại mang theo đứa nhỏ, anh không muốn em không vui." Âu Dương Khải ôm cô, ôn nhu nói.
Tiêm Vũ nhướn mày: "Nghe được cô ta thảm như thế nên anh mềm lòng?" Cho nên người ta tìm tới cửa đều không nghĩ biện pháp giải quyết, chỉ là trốn tránh cô ta?
"Như thế nào sẽ như vậy!" Thấy vợ mình hiểu lầm, Âu Dương Khải nhanh chóng giải thích: "Lục Mỹ có tâm kế như thế, nếu biết em mang thai, còn không biết sẽ làm ra chuyện gì. Hiện tại quan trọng trọng nhất chính là bình an sinh ra đứa nhỏ, về phần Lục Mỹ, nếu em mất hứng, đợi đứa nhỏ sinh ra, tùy em muốn xử lý như thế nào, được không em?"
Như vậy còn không sai, Tiêm Vũ vừa lòng. Âu Dương Khải nói không sai, hiện tại Lục Mỹ không biết cô mang thai, nếu biết, nhìn cô ta thích Âu Dương Khải như vậy, nói không chừng sẽ có hành động điên cuồng gì đó, xem ra cô vẫn nên để cô ta bận một chút mới tốt. Nghĩ đến đây, cô đối hệ thống nói: "Trong tiểu khu hẳn là có máy theo dõi chứ? Đem một đoạn ngắn Lục Mỹ ở tiểu khu đưa lên mạng đi, thuận tiện lấy giọng của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-nghich-tap/161390/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.