🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu người đồng hành với sư huynh từ nay về sau là Cảnh Dương thì có lẽ hắn sẽ không khó chịu như vậy nữa. Đại tư mã và Vân Hiếu tỷ tỷ cực kỳ yêu thích sư huynh, chắc là họ sẽ vui mừng.

Chỉ là sư huynh đã hai mươi tuổi, Cảnh Dương mới tám tuổi, muốn thành thân thì còn phải đợi thêm mười năm nữa.

Không biết sư huynh có chờ được không? Nếu thật sự là thế thì ít nhất trong mười năm này, hắn vẫn có thể ảo tưởng sư huynh là của một mình mình.

Nếu vậy thì có phải mình vẫn có thể ở bên sư huynh mà không phải băn khoăn gì hết hay không...

Lúc hắn đang suy nghĩ, Đình Sinh đã đứng cách hắn một bước, “Bệ hạ, thần có thể đưa Cảnh Dương quận chúa ra khỏi cung không?”

Chắc là Đại tư mã nhờ sư huynh đến đón Cảnh Dương, hắn chua xót nghĩ. Xem ra không chỉ sư huynh, Đại tư mã cũng có suy nghĩ đó.

Ánh mắt rơi xuống Cảnh Dương ngây thơ hồn nhiên, đột nhiên hắn thấy hâm mộ.

“Vậy thì hai người đi đi.”

Khuông Đình Sinh thi lễ cáo lui, Thuận An đế mất mát nhìn bọn họ.

Cảnh Dương đột nhiên quay đầu lại vẫy tay với hắn. Hắn nở nụ cười, cũng vẫy tay lại.

Khuông Đình Sinh và Cảnh Dương nắm tay nhau ra cửa cung, Cảnh Dương thở dài như bà cụ non, “Đình Sinh ca ca, ta cảm thấy Hoàng đế cữu cữu đáng thương quá.”

“Muội đúng là bà cụ non, từ đâu mà nhìn ra Hoàng đế cữu cữu của muội đáng thương?”

Cảnh Dương phồng má, đếm ngón tay, “Huynh xem, người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541153/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.