Ban đêm, một chiếc xe ngựa ngừng ở cửa lớn Hiền Vương phủ. Bà tử đỡ dưới một phụ nhân mặc áo choàng đậm màu xuống xe ngựa, phụ nhân vào vương phủ, lúc này mới tháo mũ áo choàng.
Đúng là Phạm thị.
Sắc mặt Phạm thị không tốt, quang ảnh lúc sáng lúc tối mang theo vội vàng.
An Phi đang đợi bà ta, vẻ mặt nặng nề.
“Nương nương.”
“Mẫu thân, ngồi đi.”
Phạm thị ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi: “Thương thế của điện hạ như thế nào, có trở ngại không?”
“Hắn không có trở ngại, nhưng thật ra Băng Lan càng ngày càng không ra thể thống.”
“Băng Lan lại sao vậy?” hiện Tại Phạm thị nhắc tới ấu nữ liền sợ hãi, ngày đó hội hoa xảy ra chuyện, tuy rằng bà ta không thừa nhận ngoài miệng, nhưng biết tất cả đều là Băng Lan phá rối.
Bà ta thầm hận bà ta sơ suất, không nhìn thấu gương mặt thật của Nguyên Trinh.
Lúc này tất nhiên không giống nhiều năm trước. Nguyên Trinh trên danh nghĩa bị đưa về Ngọc Thanh Quan, thật ra đã bị xử lý ngầm. Bà ta không cho phép có người mượn việc này áp chế Quốc Công phủ, càng không cho phép có người ở sau lưng bại hoại thanh danh Quốc Công phủ.
“Nương còn hỏi ta Băng Lan đã làm gì, không phải nương rõ ràng nhất?”
An Phi không vui, ánh mắt sắc bén.
Sắc mặt Phạm thị xám xịt, bà ta thấp giọng cầu xin, “Nương nương, nó là muội muội ruột ngài đấy. Cho dù có quậy phá, cũng đang oán trách thần phụ đưa nó đến đạo quan. Ngài bao dung một chút, thần phụ nhất định trông chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541129/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.