Xe ngựa bắt đầu chạy, không ngờ lại bị người ta ngăn lại nửa đường.
Nàng không biết nên giận hay cười, dường như người xưa vô cùng thích chặn xe ngựa, hoặc có lẽ là vận may của nàng vô cùng tốt. Phàm là ngồi xe ngựa đi ra ngoài thì nhất định sẽ bị người ta chặn lại ở trên đường.
Lần này là ai đây?
Giọng nói của Tả Tứ truyền đến, lại là Lục Hoàn Bội vốn đã lâu không nghĩ đến.
Theo lý thuyết, mẹ con Đỗ thị hiện tại nên ở tại Lục gia bên ngoài Kinh. Cho dù đã quyết định hôn sự với Thẩm Thiệu Lăng thì cũng nên ở Lục gia đợi gả, sao lại còn lắc lư trong Kinh Thành, chẳng lẽ vẫn chưa chết tâm với Hầu phủ?
Truyền Họa đã vén rèm đi ra ngoài, hỏi thăm đơn giản.
Úc Vân Từ ở trong xe ngựa nghe thấy giọng nói của Lục Hoàn Bội, hóa ra là tới vì của hồi môn. Hầu gia từng hứa cho mẹ con Đỗ thị một bộ của hồi môn, Lục Hoàn Bội muốn đến đòi của hồi môn.
“Biểu tẩu, Hoàn Bội ghi nhớ sự trở ngại giữa nam nữ nên không muốn đến nhà gặp biểu ca. Cũng là hôm nay vừa khéo, có thể gặp được biểu tẩu ở đây…”
Trong lòng nàng cười nhạo, trở ngại nam nữ cái gì, Lục Hoàn Bội nói câu này thật sự là buồn cười đến rụng răng. Một biểu muội trăm phương ngàn kế muốn bò lên giường, còn dám dõng dạc nói đến cấp bậc lễ nghĩa gì đó.
Sợ là trước đó đã bị Hầu gia làm mất mặt, ngại thể diện đi vào Hầu phủ cho nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541107/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.