Không lâu sau, đồ ăn liền lên đủ, nàng nhìn qua, có một món thịt viên, tương tự với món trước kia nàng đóng gói. Không biết là trùng hợp hay là hắn có lòng.
Nàng nhớ rõ món ăn đó, sau khi đóng gói về đều bị nàng ăn hết.
Vị thịt thơm thuần, đường gân mềm giòn, rất là ngon.
Bọn họ đều tự mình bắt đầu dùng cơm, ăn không nói, cho nên không có ai nói chuyện.
Mắt hắn hơi nâng lên, nhìn đôi đũa đối diện vươn về phía thịt viên đầu tiên, đáy mắt xẹt qua một chút ý cười không dễ nhận ra. Nàng cũng cẩn thận quan sát động tác của hắn, thấy mắt hắn không nâng liền bắt đầu ăn cơm, trong lòng rõ ràng.
Xem ra, không chỉ nhóm mệnh phụ hậu cung, ngay cả triều thần tiền triều cũng ăn không đủ no. Thật không biết mỗi lần cung yến, tác dụng của nhóm ngự trù Ngự thiện phòng bận rộn nửa ngày kia ở nơi nào.
Nhã gian ở sát đường, không tính là rất yên tĩnh. Bên ngoài tiếng của người kể chuyện đứt quãng truyền vào, giọng nói sục sôi, chỗ xúc động hình như có nghẹn ngào.
“... Vào trời đông giá rét, gió lạnh thấu xương, nước đóng thành băng. Khuông Trường Phong thân trúng mấy chục tên bắn lén, trường kiếm đỡ người, sừng sững không ngã. Đợi đến lúc các tướng sĩ tẩm liệm cho hắn, máu đã đông lại, tên bắn lén rút ra, là từng khối máu thịt…”
Theo lời kể tình cảm dạt dào của người kể chuyện, nàng bổ não hình ảnh đó, lập tức khẩu vị hoàn toàn không còn nữa.
Mà nam nhân đối diện, động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541098/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.