Bên trong phủ Hiền Vương, cẩm y đai ngọc Hiền Vương đang dựa vào đình ở giữa hồ. Hắn có chút nôn nóng, ngũ quan tinh xảo trên gương mặt tuấn tú, bảy phần tựa Chính Khang đế, ba phần tựa An phi.
Bốn phía của đình đều có lan can, hắn liền ghé vào lan can. Trong tầm tay đặt một chiếc bình ngọc hình tròn, bên trong bình là ngô vàng tươi.
Tay hắn nắm một nắm ngô, nhàm chán mà ném một ít vào trong hồ.
Trong hồ nước, đàn cá đều tụ tập lại đây tranh ăn ngô. Cá chép đỏ, chép xanh gì đều có, cái đầu to mọng, nhìn hình thể thì chắc cũng không nuôi dưới hai ba năm. Một đám đang giương miệng cắn ngô, chậm rãi chen chúc thành một đống.
“Đồ vật đã đưa tới Khuông phủ, Khuông thiếu gia có nói gì không?” Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm bầy cá, sau đó quét tới một người thị vệ vừa đi vào, làm bộ như không để tâm mà hỏi.
“Hồi điện hạ, thuộc hạ tuân mệnh của người, mang mấy thứ kia giao tới trong tay của Khuông thiếu gia rồi ạ. Ngài ấy cũng chưa nói thêm cái gì, chỉ nói cám ơn lễ vật của điện hạ rồi nhờ thuộc hạ vấn an điện hạ thay ngài ấy ạ.”
Trên thực tế, sau khi Khuông thiếu gia nhận chồng đồ vật kia liền vẫn luôn nhíu chặt mày, không có nửa phần vui mừng.
Nhưng lời này thị vệ không dám nói ra. Nếu không dựa theo tính tình của điện hạ, tất nhiên là sẽ tức giận tới giậm chân. Mấy món kia là do chính điện hạ tự mình đi khắp các cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541085/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.