Phương Thái Hậu tuổi trẻ hơn Thành Thái Hậu rất nhiều, hơn nữa còn có khí chất mảnh mai chỉ của con gái Phương gia nên khuôn mặt bà trẻ hơn rất nhiều. 
Từ trước đến nay trong cung đều là ngươi giám thị ta, ta giám thị ngươi. Đặc biệt là giữa hai cung Thái Hậu, có thể nói là đối chọi gay gắt. Chuyện xảy ra ở cung điện Thành Thái Hậu đã sớm có người chạy tới bẩm báo cho Phương Thái Hậu. 
Bà ngồi đó, cơn giận trong lòng toàn bộ đều hiện trên mặt. 
Lúc Đức phi cùng An phi tiến vào điện liền cảm giác được không khí kỳ lạ. 
Phương Thái Hậu vốn có xuất thân nghèo khó, lòng dạ tâm cơ gì đó đều là sau khi tiến cung mới học được một ít. Nếu không phải là có công sinh còn thì không biết đã chết bao nhiêu lần rồi. 
Nếu là người thông minh thì lúc này đáng lẽ phải tỏ vẻ không có chuyện gì. Cho dù trong lòng hận thì trên mặt cũng không thể lộ ra nửa phần. Nhưng bà lại ngược lại, chỉ kém không nhìn An phi ra được một lỗ thủng. 
An phi cứ thế mà đứng, giống như một người không có chuyện gì. 
Phương Thái Hậu suy nghĩ trong bụng nửa ngày nhưng cũng không tìm ra được chỗ để trách phạt nàng, còn tự mình tức giận tới khó thở, lửa giận xông thẳng lên đầu, thái dương nhói đau. 
Cuối cùng nghẹn nửa ngày bà mới phun ra được một câu: “Hôm nay ngươi dùng loại son phấn gì vậy, sao lại xông mũi thế?” 
“Là lỗi của thần thiếp, bây giờ thần thiếp liền trở về rửa sạch thay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541083/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.