Lời nói lạnh như băng, ẩn chứa sát khí, khiến Đỗ thị sợ vỡ mật, gần như không thể tin vào tai mình. Lục Hoàn Bội cũng giống vậy, nàng ta nhìn nam nhân tuyệt tình kia, sắc mặt dần dần trở nên trắng bệch.
Bọn họ không muốn tin, câu nói vừa rồi là từ trong miệng hắn nói ra.
Úc Vân Từ suýt vỗ tay, nam nhân này tính cách mặc dù không tốt, nhìn có vẻ cũng không dễ ở chung. Nhưng lời nói tàn nhẫn, thật khiến người ta hả giận.
Cảnh Tu Huyền vừa nói xong, người đã đi hơn ba trượng.
Lời nói và cử chỉ của hắn, không có chỗ nào mà không phải là xem thường hai mẹ con Đỗ thị.
Úc Vân Từ nghĩ, ở trong lòng Đỗ thị, trước kia bà ta vừa mua người vừa quản lý việc vặt vãnh trong phủ, e rằng không phải là còn tưởng Hầu gia coi trọng hai mẹ con họ.
Cũng chính vì Hầu gia chưa từng nói gì, cho nên mới khiến lá gan của Đỗ thị từ từ lớn lên, lòng ham muốn cũng theo đó bành trướng lên, thậm chí lớn đến mức muốn giành vị trí Hầu phu nhân.
Bọn họ không nhìn thấu được sự lạnh lùng trong xương của nam nhân này, không biết hắn dung túng người ngoài, không phải ngầm đồng ý mà là xem thường.
Đỗ thị không ngờ rằng mình ngàn tính vạn tính, cuối cùng lại nhận được một câu nói như vậy, bà về bối phận, dù gì bà ta cũng là thứ di của Hầu gia. Sao ở trước mặt người ngoài mà cháu ngoại trai lại không cho mình một chút mặt mũi?
Bà ta không nghĩ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/541068/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.