Hai nha đầu thấy nàng không biết đang suy nghĩ gì, cho là nàng nhớ tới kế hoạch trước đó.
Như Tình hạ giọng nói: “Tiểu thư, cây hợp hoan phía sau Hầu phủ đang lúc nở đẹp, người có muốn ra ngoài đi một chút không?”
Nhìn cây hợp hoan? Lúc này?
Nàng xuyên qua cửa sổ nhìn mặt trời chói mắt bên ngoài, chậm rãi đi ra ngoài. Như Tình và Như Thúy thấy nàng đứng lên, nhìn nhau từng người mừng thầm trong lòng.
Đi tới cửa, bỗng nhiên cảm thấy hơi nóng đánh tới mới biết bên ngoài nóng cỡ nào. Mặt trời chiếu đến mức mặt đất trắng bệch, mơ hồ có thể nhìn thấy được hơi nóng bay lên.
Bây giờ là mùa hè, vốn nên là sức sống dạt dào. Nhưng cây cối xanh tươi đều bị bốc hơi nước, lá cây khô cằn. Phóng mắt nhìn xa, hành lang đình nghỉ mát, góc mái hiên vểnh lên, tường đá trắng quét vôi, còn có cổng vòm hình tròn. Tất cả mọi thứ, đều lạ lẫm như thế, giống như trong bức tranh.
Như Tình và Như Thúy thấy nàng không đi, trong lòng buồn bực.
“Tiểu thư, chúng ta mau mau đi thôi, nếu không hoa kia sẽ rụng mất.”
“Không, rụng thì để nó rụng đi.”
Nàng nói xong, quay người trở lại trong phòng. Vừa vào phòng, khí lạnh tràn đầy khắp người, lộ ra sự sảng khoái không cách nào nói rõ được. Nàng một lần nữa ngồi dựa vào trên giường, nhìn Như Tình đi theo vào, mà Như Thúy thì không trở vào.
Như Tình dường như dậm chân một cái: “Tiểu thư, chiết cành nên cắt màu hoa nở, đừng đợi tàn hoa mới bẻ cành*.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-phoi-cua-hau-gia/265083/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.