Kỳ nghỉ lễ dài kết thúc, khối 12 lại quay trở về những ngày tháng ăn ngủ với đề, buổi tối cũng phải tham dự đầy đủ các tiết tự học. Tối hôm nào Tống Nhiên cũng về nhà lúc hơn 10h, lần nào cô cũng thấy mẹ ngồi xem tivi chờ mình về ở phòng khách để còn hâm nóng lại thức ăn cho cô. Thấy mẹ vẫn có thể ngồi xem tivi cười sảng khoái thì Tống Nhiên cũng bớt lo lắng lại, ít nhất bà ấy cũng không nhốt bản thân trong phòng ngủ cả ngày để đau khổ.
Cuối buổi tự học ngày hôm ấy, sau khi nói lời tạm biệt với Mạc Dương, Tống Nhiên lại một mình đạp xe trở về nhà. Đến chỗ ngã tư khi đang đứng chờ đèn đỏ, chiếc xe hơi bên cạnh cô đột nhiên hạ cửa kính xe xuống, từ trong xe vọng ra giọng nói đầy vui mừng:
- Tiểu Nhiên?!
Tống Nhiên nghe thấy có người gọi mình thì quay ra nhìn, thấy người cầm lái là Tống Viễn Minh, người ngồi bên cạnh cũng chẳng xa lạ gì - Chu Giai Tuệ cũng đang nhìn về phía cô. Tống Nhiên không ngờ rằng cô lại tình cờ gặp hai con người này ở đây, muộn như vậy mà còn bị làm cho bẩn mắt, Tống Nhiên chán ghét không muốn nhìn họ thêm bất cứ một giây nào, đèn vừa chuyển xanh cô liền đạp xe đi luôn.
Tống Viễn Minh thấy con gái ngó lơ mình thì rất buồn, quyết định lái xe đi theo cô. Chu Giai Tuệ bên cạnh nhíu mày khó chịu, nhưng lúc nói chuyện với Tống Viễn Minh thì lại bày ra cái giọng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3359644/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.