Thầy gọi hai đứa lên làm gì đấy?
Đinh Tiểu Vy và Lục Minh Từ hóng hớt, hai người kia vừa ngồi vào chỗ đã đồng loạt chạy xuống hỏi thăm.
- Còn có thể là chuyện gì nữa, mệt chết mất.
- Thế mày có thừa nhận không?
Tống Nhiên đang vùi đầu xuống bàn, bỗng ngẩng phắt dậy nói:
- Tất nhiên là không rồi, vả lại cũng đâu có gì để thừa nhận.
Đinh Tiểu Vy và Lục Minh Từ đồng loạt “ơ” khi nghe cô nói vậy.
- Sao lại không có gì để thừa nhận? Hai người…
Tống Nhiên không trả lời vấn đề này, chỉ nhìn sang Mạc Dương một chút rồi lập tức đánh trống lảng sang chuyện khác.
- Quan trọng là tao sợ thầy lại báo cáo gì về gia đình, mày cũng biết ba mẹ tao như nào mà, tao vẫn chưa muốn chết sớm đâu!
- Ừ cũng phải nhỉ…
- Bởi vậy…
Mọi chuyện tạm thời dừng lại tại đấy, Tống Nhiên chắc chắn rằng chủ nhiệm Phàm sẽ không thông báo gì về nhà, nhưng cô quên mất rằng vẫn còn một hung thần có thể theo dõi hành động của hai người và báo cho ba mẹ cô.
Buổi tối ngày hôm sau, khi vừa kết thúc giờ tự học buổi tối và về nhà, Tống Nhiên đã thấy ba mẹ và em trai dấu yêu của mình ngồi sofa trong phòng khách. Khuôn mặt của ba mẹ có chút nghiêm trọng, còn Tống Dịch bên cạnh thì có chút hưng phấn, thấy cô về liền reo lên:
- Ba mẹ, chị về rồi kìa!
Tống Nhiên hoài nghi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354393/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.