Sáng hôm sau, lúc Mạc Dương đến lớp đã thấy Tống Nhiên đến từ sớm, đang cặm cụi làm gì đó trên bàn. Mạc Dương lúc về chỗ có liếc mắt nhìn trộm, không ngờ lại thấy Tống Nhiên đang vẽ bức ảnh cậu gửi.
Tống Nhiên đang mải vẽ nên không chú ý có người vào lớp, ngẩng lên thì thấy Mạc Dương đang nhìn chằm chằm bản vẽ.
- Cậu đến rồi à?
- Ừ, cậu đang vẽ gì vậy?
- Đây là đơn hôm qua tớ nhận, đơn cuối cùng nhưng tớ vẽ trước, tại tớ rất thích bức này.
- Ừm.
Mạc Dương thở phào nhẹ nhõm về chỗ. Vừa đặt mông xuống đã nghe thấy tiếng ồn ào của Đinh Tiểu Vy đang từ cửa đi vào.
- Hello các em yêu, nay anh đến sớm không nè?
- Sớm thật, chắc hôm nay có bão.
- Có con khỉ! Tao thay đổi rồi, tao cũng muốn vào đại học, vậy nên phải học cỡ chúng mày thì may ra.
Tống Nhiên vỗ tay nhiệt liệt, tặng cho Đinh Tiểu Vy ngón tay cái to bự. Đinh Tiểu Vy quyết tâm như vậy cô rất vui, sau này mọi người có cơ hội học chung trường thì sẽ tuyệt lắm!
Chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa, 4 người lại tụ tập ăn dưới căng tin.
- Em yêu, hôm qua em đỉnh lắm nha. Mới lần đầu live mà đã thành công như vậy rồi. Sao, có mấy đơn rồi?
- Cũng nhiều, nhưng tao chỉ nhận 3 đơn thôi.
- Cậu nhận ít thế? Sao không nhận nhiều, kiếm được càng nhiều.
Lục Minh Từ mồm vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354377/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.