Hai người vừa quét vừa nói chuyện vui vẻ, xong xuôi tất cả thì cũng gần đến giờ vào lớp. 6h55, Mạc Dương bất cần bước vào lớp thấy hai người đang cậu tớ cười tít cả mắt lên. Tất nhiên là hai người trông rất bình thường, qua mắt của Mạc Dương thì lại thành ra như vậy.
Cậu về chỗ ngồi của mình, cố tình đặt mạnh cặp xuống tạo tiếng động lớn. Trình Dạng giật mình nhìn về phía Mạc Dương, thấy cậu đang nhìn chằm chằm mình, tự nhiên thấy có chút áp bức.
- Cậu sao vậy, Trình Dạng?
- Hả? Tớ không sao. À mà tớ muốn hỏi cái này.
- Ừ?
- Tớ cảm thấy Mạc Dương có vẻ không thích tớ lắm thì phải? Cậu ấy vẫn nhìn chằm chằm tớ nãy giờ.
Tống Nhiên: "…"
Tống Nhiên không dám quay ra nhìn Mạc Dương, chỉ cười gượng rồi đánh trống lảng.
- Chắc cậu nghĩ nhiều rồi, chắc cậu ấy đang nhìn ra cửa sổ đấy. Vừa nãy nói đến đâu rồi nhỉ...
- Tống Nhiên - Mạc Dương gọi cô.
Cả Tống Nhiên và Trình Dạng đều khựng lại, sợ cậu lại nói gì vớ vẩn vậy nên cô liền quay đầu lại.
- Có gì sao?
- Xuống đây ngồi một lúc, tôi có đồ muốn đưa cậu.
Tống Nhiên lưỡng lự nhìn Mạc Dương mấy giây, rồi dứt khoát xuống chỗ cậu ngồi.
- Cậu có gì muốn đưa tớ? Đưa nhanh đi.
Mạc Dương nhìn cô chằm chằm rồi cười xảo quyệt.
- Ngồi đợi một lúc, chút tôi đưa cho
Tống Nhiên:??
Cái tên này muốn ăn đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354374/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.