Ăn uống xong xuôi cũng đã hơn 8 giờ, 4 người thu dọn đống bừa bộn để vào bếp, sau đó ra phòng khách ngồi.
- Có chơi gì nữa không? - Lục Minh Từ hỏi.
Đinh Tiểu Vy nhìn Tống Nhiên, ý hỏi cô có muốn chơi nữa không. Tống Nhiên lắc đầu.
- Thôi cũng muộn rồi, ai về nhà nấy, lần sau chơi tiếp! Mạc Dương, cậu giúp tôi đưa Nhiên Nhiên về được không? Tối rồi thân con gái đi một mình nguy hiểm lắm.
- Tao tự về được mà, mới có hơn 8 giờ thì nguy hiểm cái gì.
Nói rồi Tống Nhiên quay sang phía Mạc Dương.
- Không cần đưa tớ về đâu, cứ ở nhà đi.
Mạc Dương không nghe cô nói hết câu đã đứng lên đi tới chỗ cửa ra vào, với tay lấy chìa khóa rồi vẫy cô lại
- Tôi đưa cậu về, nhanh.
Tống Nhiên thấy cậu dứt khoát vậy thì cũng không từ chối nữa, liền nói tạm biệt với Đinh Tiểu Vy và Lục Minh Từ. Hai người đi song song ra ngoài sân, ngay khi Mạc Dương dừng trước con moto hoành tráng của mình, Tống Nhiên ngừng thở khoảng 5 giây.
- Cậu định... đưa tớ về bằng cái xe này?
- Yên tâm, tôi đi an toàn lắm.
Mạc Dương đưa mũ bảo hiểm cho cô rồi leo lên xe, Tống Nhiên đang suy nghĩ xem mình có nên ném mũ chạy đi không. Mạc Dương nhìn phát biết cô đang suy tính cái gì, liền nói to:
- Không sao, cậu không nghĩ là thà để tôi đèo cậu về bằng moto còn hơn là một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354370/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.