Chương trước
Chương sau
Hai người nghe thấy hắn hỏi cái này liền hơi trầm tư một chút.
Ngọc Liên liền nhanh chóng nói.
"Phu quân liền cho tỷ tỷ đi, bản thân thiếp đã có dị hỏa rồi, với lại trong chiến đấu thiếp chỉ thường hỗ trợ tỷ tỷ thôi, nàng mới là chủ lực chính"
Thanh Trúc nghe xong liền mỉm cười nhìn nàng một cái, Ngọc Liên cũng nắm lấy tay của tỷ tỷ mình mỉm cười, quan hệ của hai người cũng không cần phải cảm ơn.
Ngọc Liên sau đó từ từ nhắm mắt lại, liền lần nữa ngất đi, tinh thần của nàng còn chưa khôi phục được hoàn toàn đâu, nàng mới hồi phục được một chút liền bị Nguyên Long tiêu hao hết lần nữa, hơn nữa việc nhận lấy thêm dị bảo trong người liền khiến nàng lâm vào mệt mỏi.
"Như vậy phu quân liền cùng nàng luyện hóa nó đi" Nguyên Long mỉm cười nhìn lấy Thanh Trúc nói, sau đó đưa ra bàn tay bao trùm lấy Hàn Băng Thủy bắt lấy Kim Ô Thần Hỏa.
Ngay khi bắt lấy nó, bất chấp lớp dị thủy Hàn Băng Thủy thì Kim Ô Thần Hỏa vẫn bá đạo đốt lấy cánh tay, lộ ra bên trong xương trắng.
Nguyên Long ánh mắt vẫn hơi nheo lại lấy no, cơn đau này có thể so với cơn đau lúc hắn mới nhận lấy Hỗn Nguyên Quy Nhất kinh.
"Phu quân!"
Nàng thấy như vậy liền đau lòng nhìn xem hắn.
Nguyên Long mỉm cười lắc đầu nhìn lấy nàng, hắn nghiên người xuống đỡ lấy Thanh Trúc ngồi đối diện hắn, phía dưới hai người vẫn chưa từng tách ra, Nguyên Long ôn như nhìn lấy nàng nói.
"Mặc dù cái quá trình này liền sẽ rất đau đớn nhưng phu quân liền sẽ cùng với nàng luyện hóa lấy nó" Dị hỏa này liền không giống với của Ngọc Liên, bản thân nó tính tình ôn hòa cộng với việc đã bị luyện hóa nên hắn mới dễ đang phân tích lấy, còn Kim Ô Thần Hỏa thì vô cùng bá đạo cộng với việc chưa bị luyện hóa nên cơn đau liền sẽ không thể tránh khỏi.
"Ân, chàng cứ làm đi" Thanh Trúc liền cảm động nhìn lấy hắn.
Nguyên Long liền thúc dục quả cầu trong người hắn, lần này nó liền hiểu ý tuông ra nhiều nguyên lực bao phủ lấy hai người, Nguyên Long liền một ngụm nuốt lấy Kim Ô Thần Hỏa.
"A, phu quân, chàng điên rồi sao!" Thanh Trúc nhìn thấy Nguyên Long nuốt lấy Kim Ô Thần Hỏa liền hoảng hốt kêu lên.
Nguyên Long không thể trả lời nàng, mặt dù cơ thể hắn thu lấy thái dương chi lực nhưng thân thể cấp tốc bị thiêu đốt lấy, hỏa diễm phá thân mà ra thiêu đốt hắn thành hỏa nhân.
Thanh Trúc biết hắn làm thế là vì nàng, hắn biết luyện hóa dị hỏa sẽ chịu nổi đau như địa ngục tra tấn, vì thế liền nuốt lấy dị hỏa.
Bên dưới nơi tư mật vẫn đang gắn kết chặt chẽ cùng với Nguyên Long, Thanh Trúc xúc động lắp đầu trái tim nàng, dị hỏa bắt đầu ảnh hưởng tới nàng, Thanh Trúc ôm chặt lấy thân thể trần truồng đang bốc hỏa của Nguyên Long, muốn cùng hắn chịu đau đớn do dị hỏa mang lại.
Bất quá nàng chỉ cảm nhận được một phần mà thôi, vì dị hỏa lúc này vẫn bận bịu chống lại tồn tại to lớn trong cơ thể Nguyên Long.
Bên trong người của Nguyên Long, cái quả cầu của hắn đang cùng với một con Kim Ô tranh đấu lấy, ngay khi hắn nuốt lấy Kim Ô Thần Hỏa thì bản thể đang ngủ say liền đã tỉnh dậy, phát hiện mình đang bị luyện hóa liền giẫy giụa lên.
Quả cầu kia càng thêm ra sức đối chọi lấy Kim Ô hòng trấn áp lấy nó.
Kim Ô dường như bị chọc giận, nó cấp tốc bành trướng, vô số hoàng kim hỏa diễm sinh ra, nhiệt độ khiến cho không gian xung quanh run rẫy ngày càng kịch liệt, hỏa diễm lan ra xung quanh nhưng vẫn bị màng chắn do nguyên lực tạo thành chặn lấy, nhìn từ ngoài vào liền giống như một cái tiểu thái dương.
Nguyên Long lúc này toàn thân đã bị thiêu cháy, hỏa diễm cuồn cuồn nhưng ý thức hắn vẫn vô cùng tỉnh táo, nhìn Thanh Trúc gắt gao ôm chặt mình, hỏa diễm khủng bố đã thiêu đốt sang cơ thể trần truồng của nàng, làn da trắng mịn dần dần bị thiêu đốt, hắn gian nan mở miệng nói:
“Vận chuyển công pháp của nàng, chúng ta cùng luyện hóa nó”
Thanh Trúc gật đầu trong vô thức, mặc dù Mê Dục Hương vẫn còn tác dụng nhưng nàng lúc này đã đau đớn vô cùng, nhiệt độ khủng bố thôn phệ toàn bộ thân thể nàng.
Hai thân thể trần truồng chặt chẽ quấn lấy nhau, toàn thân bọn họ dần dần bị đốt cháy lấy, đến cả máu huyết đều bị đốt đến bốc hơi hết, đầu tốc bị đốt không còn một chút gì. Giờ phút này, hai gương mặt kề sát nhau, mắt nhìn đối phương tràn ngập tình cảm như muốn hòa quyện cùng nhau.
Khuôn mặt Nguyên Long thỏa mãn cười, cái miệng tìm đến môi nàng, rất nhanh liền bắt đầu quấn quít, bên dưới dương vật cứng ngắt cũng cấp tốc ra vào.
Vừa bị hỏa diễm thiêu đốt, vừa cá nước thân mật, đây có lẽ là trãi nghiệm khó quên của cả đời Thanh Trúc cùng Nguyên Long.

“Hừ......Hừ....Hừ”
Nàng rên rỉ trong thống khổ và sung sướng, ngọn lửa hừng hừng vẫn không dừng lại, bất quá chỉ cần hắn vẫn ôm chặt nàng, nàng không hề sợ hãi.
Da thịt cả hai bắt đầu biến mất, chỉ để lộ ra xương cốt ghê sợ, nhưng nơi tư mật như được nguyên lực bảo vệ, vẫn kịch liệt khắn khít ma sát lấy nhau.
Nguyên Long trong lòng gầm thét.
"Hỗn Nguyên Quy Nhất Kinh, mau cắn nuốt nó cho ta"
Ầm!
Quả cầu đột nhiên nứt ra một đường dài, nó mở ra miệng lớn lao tới một ngụm nuốt lấy Kim Ô Thần Hỏa, đối diện sự thô bạo của Vô cấu công pháp, Kim Ô Thần Hỏa dường như hơi sợ hãi, nhưng nó vẫn điên cuồng gia tăng cường độ hỏa diễm, bản thân là Kim Ô liền có kiêu ngạo của bản thân, sẽ không dễ dàng như thế bị khuất phục, nhiệt độ bên trong càng lúc càng khủng bố.
--------------------------
Thời gian dần dần trôi qua, ngọn lửa vẫn bừng bừng, một cái tiểu thái dương đang hừng hực thiêu đốt, cỗ lực lượng hủy diệt bên trong truyền ra khiến không gian bên trong màng chắn đều vặn vẹo, biến dạng.
Bên trong hỏa cầu mơ hồ có thể nhìn thấy hai bóng người quấn chặt lấy nhau. Hai cổ khí tức đang tăng trưởng từng chút, từng chút một.
------------------------
Sau thời gian dài chống chọi hỏa diễm, Thanh Trúc đã bắt đầu thích nghi được đau đớn do Kim Ô Thần Hỏa mang lại, chỉ thấy thân thể của bọn hắn bị thiêu đốt cuồn cuộn, lại nhanh chóng lành lại dưới linh lực hỗ trợ, mỗi lần da thịt mới được sinh ra cường độ thân thể lại gia tăng thêm một chút, sau đó lại nhanh chóng bị đốt trụi, lại dần dần được sinh ra. Vòng tuần hoàn cứ thế lặp đi lặp lại, mà cường độ thân thể dưới sự rèn luyện khắc nghiệt của ngọn lửa từ từ tăng lên.
Tu vi thể tu của hai người cứ thế không ngừng tăng lên, tế bào của Nguyên Long liền càng lúc càng tiến hóa lấy.
Bên trong đan điền Nguyên Long, vùng đất nhung nham phía trên quả cầu dần dần nổi lên ngọn lửa màu vàng rực thiêu đốt khắp nơi, đồng thời một con Kim Ô cũng dần dần hình thành lấy.
Mà Hỏa linh lực của Thanh Trúc cũng dần dần thuế biến, vốn dĩ có màu đỏ rực linh lực đang dần dần chuyển sang màu hoàng kim.
Thể chất và linh lực của cả hai không ngừng gia tăng bên trong ngọn lửa.
Nằm ở một bên, từ trong thân thể của Ngọc Liên liền xuất hiện một con hỏa xà nhỏ, nó chui ra nhìn lấy cái tiểu thái dương liền không nhìn được bò tới phần đuôi vẫn nối liền với Ngọc Liên, nó há ra miệng nhỏ không ngừng hấp thụ lượng dị hỏa rò rỉ ra ngoài.
Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, ba người lâm vào trạng thái ngủ say, không hề có một chút động tĩnh, tuy nhiên ba luồng khí tức ngày một biến động, biểu hiện trạng thái của họ không ngừng được cải thiện.
--------------------------
Ở bên ngoài khu rừng, mặc dù chỉ có rất 5000 người được vào nhưng lúc này vẫn còn có rất nhiều người tụ tập ở ngoài, có người thì ở lại xem náo nhiệt, cũng có người thì muốn nhân lúc đối phương bị truyền tống ra thì nhanh chóng đánh cướp lấy.
Ngoài ra cũng có rất nhiều trưởng bối của các gia tộc khác đứng đợi lấy tiểu bối của tộc mình, cùng lão bằng hữu phái khác trò chuyện trong lúc đợi.
"Ngươi xem sự kiện lần này thật lớn a, người của cả 4 đại lục đều tập trung lại đây" Một tên tu sĩ hướng về phía bằng hữu bên cạnh nói lấy.
"Đúng vậy a, hơn nữa người chết cũng rất nhiều đi, chưa kịp tiến vào trong liền đã bị giết chết, cũng may là ta biết phân biết phận"
"Đâu chỉ vậy, còn có cả người của siêu cấp thế cùng cao cấp thế lực đến nữa a"
"Cái gì, là thế lực nào a ?" Tên kia liền kinh hô nói.
"Ngươi nhìn đằng kia đi." Tên tu sĩ liền chỉ về một phía khác ở trên không, đằng đó đang lơ lửng lấy ba người.
"Ngươi nhìn vào kí hiệu trên áo của họ đi, một cái là từ Diễm gia, một cái từ Bách Hợp Tông cái còn lại là từ Huyết Mộc hoàng triều."

"Ba cái quái vật đó cũng ở đây sao ? Mà sao ba người bọn họ ở cùng nhau thế ?"
"Ngươi không biết, ba cái thế lực đó đều có quan hệ giúp đỡ qua lại lẫn nhau, nghe đồn người đứng đầu của mỗi cái thế lực cũng quen biết với nhau." Tên tu sĩ mở miệng giải thích.
"Như vậy sao" Tên kia tỏ ra hiểu rõ.
-------------------
"Thật không biết hai vị tiểu thư có sao không a, nếu có hai người chuyện gì thì gia chủ sẽ làm thịt lão bà này mất." Một lão bà trên áo mang chữ Diễm nhìn chăm chú vào cái màn chắn kia lo lắng, nãy giờ đi ra cũng gần 2500 người.
"Ngươi cũng không cần lo lắng tới vậy đi, dù sao hai người đó cũng là tiểu thư của ngươi a, thực lực liền không kém hơn thánh nữ của ta a" Một mỹ phụ ở kế bên an ủi nói.
"Chỉ có tiểu công chúa của ta mới đáng lo nhất đi, không biết với tính cách của nàng liền có chịu thiệt gì không a ?" Vẫn là một phụ hơi lắc đầu bất đắc dĩ nói.
Cả ba người lần lượt là trưởng lão của Diễm gia, Đại trưởng lão Bách Hợp tông cùng với thị nữ Huyết Linh Thanh.
"A, khốn kiếp, rõ ràng đã sắp vào được vòng cuối rồi kia mà" Đột nhiên một tên tu sĩ bị truyền tống ra la hét thất thanh, ôm lấy cánh tay trái đã bị cắt đứt của hắn.
"Lý huynh, cánh tay của ngươi là bị ai chặt đứt a" Một tên tu sĩ khác mặc y phục cùng kiểu dáng tên đó chạy tới chữa thương nói.
"Là do một tên tán tu cắt lấy, hơn nữa hắn còn sử dụng vũ kĩ rất kì lạ" Lý Bân nhịn đau nói lấy.
"Ngươi kể lại sự việc xem" Bỗng nhiên một lão già xuất hiện trước mặt của hắn nói, tu vi luyện hư sơ kì.
"Ân, trưởng lão. Ta lúc đầu liền đã vào được thử thách thứ 4 rồi, thử thách đó chỉ có mười người cuối cùng, yêu cầu chúng ta loạn chiến đến khi chỉ còn ba người cuối cùng."
"Nhưng lại có năm người hợp tác với nhau để loại năm người còn lại, gồm bốn nữ một nam, trong đó có 2 nữ song sinh, một nữ che mặt cùng với một nữ có mộc linh lực đỏ như máu, còn tên nam nhân kia liền nhanh nhất lấy tu vi Nguyên anh trung kì dễ dàng đánh giết Nguyên anh viên mãn, hơn nữa hắn còn có vũ kĩ bắn ra tia sáng từ mắt, hắn cùng bốn nữ còn lại đều có cử chỉ thân mật"
"Lấy Nguyên anh trung kì đánh bại Nguyên anh viên mãn, hơn nữa còn nhanh nhất, người như này liền không thể đơn giản là một cái tán tu được." Tên trưởng lão kia hơi suy ngẫm một chút, sau đó liền nhìn hắn nói.
"Ngươi trước tiên đi trị thương đi"
"Ân, trưởng lão" Lý Bân gật đầu một cái liền bị người khác đỡ đi.
Ba người lơ lửng ở trên không nghe lấy tên kia kể lấy liền hơi nghi hoặc lấy.
"Tên đó kể liền giống như người chúng ta đang tìm a" Đại trưởng lão Bách Hoa tông hơi không chắc chắn nói.
"Thế nhưng tên nam nhân mà hắn nhắc là ai a, lại nói hắn cùng tiểu thư thân mật lấy" Trưởng lão Diễm gia càng thêm nghi hoặc.
"Không lẽ nha đầu kia nhanh như vậy liền bị nam nhân lừa rồi sao ?" Huyết Linh Thanh suy nghĩ càng thêm hỏng bét.
"Tên kía nói là chỉ có ba người đi, tại sao còn chưa thấy bọn họ ra ?"
"Không lẽ gặp chuyện gì a"
"Chắc thử thách hơi có thay đổi đi, dù sao nếu bốn người đó có chuyện chúng ta liền đã cảm nhận được rồi."
Cả bốn nữ đều là nhân vật đi, cho nên ba người liền có cách kiểm tra sinh mệnh của từng người.
"Chỉ mong như vậy đi" Huyết Linh Thanh lo lắng nói.
-------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.