Khoảng chừng vài giây đã trôi qua, Nguyên Long cuối cùng cũng bay được lên mặt đất, hắn từ từ đáp xuống, trước mặt hắn là một cái hành lang hơi tâm tối được mấy viên Hỏa thạch thấp sáng, hơi cảm nhận cơ thể một chút liền thấy bản thân đã vận dụng linh lực bình thường trở lại.
"Ngươi còn muốn bế ta tới khi nào a ?" Đột nhiên âm thanh của Băng Cơ vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn, hắn quên trên tay mình còn đang bế lấy Băng Cơ theo kiểu công chúa đâu.
"Muốn bế cả đời a, được không ?" Nguyên Long liền nhìn nàng, khóe miệng nở một nụ cười đầy thâm ý.
"Ngươi!" Băng Cơ nghe thế gương mặt liền ửng đỏ tới mang tai tức giận trừng mắt nhìn hắn, trước giờ chưa từng có tên nam nhân nào dám nói với nàng giọng điệu như thế, bởi vì những tên đó điều đã bị nàng giết rồi.
"Ha ha ha!" Nguyên Long nhìn xem gương mặt ửng hồng của Băng Cơ liền cười lớn, từ từ thả Băng Cơ xuống.
Băng Cơ sau khi rời khỏi vòng tay của hắn trong lòng liền xuất hiện một cảm giác mất mác, khiến nàng vô cùng khó hiểu.
Nguyên Long sau đó liền nhìn phía trước đường hành lang, vận dụng tầm nhìn nhiệt của mình, liền thấy có rất nhiều bóng người màu đỏ với các kích thước khác nhau đang di chuyển khắp nơi trong mê cung, mấy cái bóng lớn thì chắc là yêu thú đi, còn mấy bóng nhỏ liền là người, xem ra đã có rất nhiều người tiến vào mê cung trước hắn.
Tiếp lầy hắn liền chuyển sang siêu thị lực để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-long-chi-lo/229607/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.