Quay lại hiện tại. Lúc này chính là thời khắc quyết định cuối cùng của trận chiến lần này. Tên Ác Giả chậm rãi giơ lên Ác Trảo quần đầy ác lực lên trên không, ánh mắt không chút cảm xúc nhìn lấy hai tên trưởng lão nằm thôi thóp dưới đất. "Kết thúc rồi!" Vừa dứt lời, Ác Trảo liền muốn nhanh chóng chộp xuống để kết thúc mạng sống của hai tên trưởng lão kia hòng kết thúc cuộc chiến kéo dài này. "Có cần gấp gáp như vậy không ? Dù sao ta vẫn chưa ra trận a." Bỗng nhiên một giọng nói mang âm diệu ngã ngớn vang lên từ sau lưng của tên Ác Giả kia khiến cho hắn trong lòng bỗng nhiên giật mình một cái, mà tên Ác Giả đó cũng ngay lập tức phản ứng lại. Hắn nhanh chóng thu hồi lại Ác Trảo trên tay rồi quay người lại, nhưng ngay khi hắn vừa xoay người lại còn chưa kịp nhìn thấy diện mạo rõ ràng của chủ nhân giọng nói đó thì một âm thanh lần nữa vang lên. "Thái Dương Hạ San!" Chỉ trong một khắc sau đó, tầm nhìn của tên Ác Giả kia liền bị lập đầy bởi thứ ánh sáng chói mắt đến mức hắn chỉ thấy một màu trắng xóa khiến hắn ngay lập tức kêu lên một tiếng rồi che lại đôi mắt. Mà không chỉ hắn, tất cả mọi người ở đây đều bị thứ ánh sáng lóa mắt đó khiến cho tất cả đều tạm thời bị mất thị trong chốc lát, nhưng nhiêu đó đã đủ. Tên Ác Giả đó thấy đối phương vậy mà vô hiệu hóa thị giác của mình liền đoán được tên đó muốn nhân lúc này mà tấn công hắn, tặng cho hắn một kích trọng thường, thế mà hắn liền không chần chừ mà toàn lực phóng thích thần thức của mình để quan sát lấy cử động kế tiếp của đối phương. Nhưng mà kế tiếp, hắn chắc chắn sẽ hối hận vì hành vi này của mình, vì người đó chính là chờ đợi hắn không giữ mình lại mà bưng hết thần thức ra ngoài. Chỉ ngay sau đó, một đoạn văn liền rất nhanh được đọc vào tai hắn, cũng là đoạn văn vịnh xướng khiến cho hắn sẽ chịu lấy cơn đau đớn nhất mà hắn từng nhận được trong đời mình. "Tán loạn thú cốt! Tiêm tháp ‧ Hồng tinh ‧ Cương thiết xa luân. Động giả thị phong, tĩnh giả vi thiên. Trường thương hỗ kích thanh âm hưởng triệt hư thành!" "Phá đạo 66 - Lôi Hống Pháo!" Vịnh xướng vừa dứt, một đạo lôi điện màu hoàng kim to lớn, cường đại, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa từ lòng bàn tay người đó phóng ra, nó lớn đến mức ngay lập tức nhấn chìm tên Ác Giả vào trong, nhanh đến mức tên Ác Giả ngay khi trúng chiêu bản thân còn chưa kịp phản ứng. Ngay sau đó, một tiếng la thảm thiết cứ như đang chịu một sự đau đớn đến tận sâu trong xương tủy, cơn đau đó dường như đang xé nát linh hồn của tên Ác Giả đó ra thành từng mảng vậy. Ngay cả mấy tên tu sĩ lần tà tu khác khi nghe đến tiếng la thảm thiết đó đều nhịn không được mà cảm thấy lạnh sống lưng, trong đầu không khỏi tưởng tượng đến đối phương đã chịu đến cơn đau đớn đến mức độ nào mới có thể phát ra tiếng là hét thảm thiết đến như thế. Nhưng mọi thứ còn chưa kết thúc đó, tiếp đó khi vẫn còn đang chịu đến cơn đau xé rách linh hồn của mình, tên Ác Giả lần nữa nghe thấy giọng nói của người kia vang lên bên tai mình một lần nữa. "Vạn Giải - Không Tưởng Giới!" Uỳnh! Ngay khi tầm mắt của mấy người khác vừa mới được lấy lại, tiếp đó bọn hắn chỉ thấy được một cái hình cầu màu đen bóng loáng, sâu thẳm đang lấy từ vị trí của người kia mà không ngừng bành trướng với tốc độ chóng mặt. Cái hình cầu đó lấy một tốc độ nhanh nhất nuốt lấy tất cả mọi người ở đây bao gồm cả ba tên trưởng lão kia, mấy tên ở ngoài cùng dù kịp thời phản ứng thì cũng không thể nào chạy thoát được do vốn ngay từ đầu bọn hắn đã bị vây nhốt trong trận pháp rồi. Chắc chắn rằng bọn Tà Nhân Tông này cũng không ngờ tới trận pháp mà bọn hắn tạo ra để vây nhốt những tu sĩ khác bây giờ liền đã trở thành thứ khiến tất cả bọn hắn đi vào cửa tử. Hình cầu hắc sắc đó rất nhanh liền đã bành trướng đến sát cái kết giới của trận pháp ban đầu, bây giờ cái chiến trường ban đầu liền đã bị chuyển vào hết trong nó. ... Ở bên trong Không Tưởng Giới. Lúc này tất cả mấy tên tu sĩ ở đây điều đang vô cùng bối rối, bỗng nhiên dị biến lại đột ngột xảy ra một cách chớp nhoáng như thế khiến cho tất cả bọn hắn đều không kịp trở tay, càng khiến bọn hắn hốt hoảng là tên Ác Giả kia lại là người bị tập kích lấy và hiện tại thì bọn hắn đều đang bị vây nhốt trong một cái không gian vô cùng kì lạ. Ở trong này, tất cả mọi thứ chỉ là một màu trắng xóa, chẳng có gì khác ngoài đám người bọn hắn cả, không thể nhìn thấy trong này cao bao nhiêu hay rộng bao nhiêu. Mặt đất mà bọn hắn đang đứng xuất hiện từng đợt rợn sống giống như bọn hắn đang đứng trên mặt nước vậy, mặc dù bọn hắn chắc chắn đây không phải là nước. Quan trọng hơn là ở trong đây, bọn hắn không hề cảm nhận được tí linh lực hay ác lực nào cả. Và hơn thế nữa, thứ mà bọn hắn quan tâm lúc này chính là người đã đưa bọn hắn vào đây, tất cả mọi người đều lần lượt hướng ánh nhìn về phía người đó, người đang ngự không ở phía trên còn tên Ác Giả kia thì lại đang nằm lăn lộn dưới đất trong khi tay hắn thì đang ôm chặc lấy đầu của mình, gương mặt hiện lên vẻ đau đớn không ai hiểu nổi. Lúc này bọn hắn mới nhìn rõ diện mạo của tên kia, đó là một người thiếu niên mà toàn thân hắn dường như được phủ lên một áo choàng tạo ra ngọn lửa hoàng kim sáng chói, phát ra một thứ nhiệt lượng có thể làm cho không gian xung quanh hắn vặn vẹo. "Không thể nào...không lẽ hắn chính là Bạo Quân trong lời đồn ?!" Một tên tu sĩ rất nhanh liền nhanh ra dáng vẻ của người kia, ngay lập tức biểu cảm của hắn liền chuyển sang kinh hoảng. "Cái gì ?! Ngươi nói hắn là bạo quân ?!" Lâm Bình nghe thấy tên tu sĩ kia hô lên liền quay qua nhìn hắn kinh ngạc chấn vấn. "Chắc chắn là hắn, một người thiếu niên với cơ thể toàn thân bốc lên màu hoàng kim cao quý chỉ có thể là hắn mà thôi." Ực! Mấy tên tu sĩ lẫn tà tu ở bên cạnh nghe thế đều nhịn không được mà dùng ánh mắt kinh sợ nhìn về phía Bạo Quân, trong đó thậm chí còn có vài tên nuốt nước bọt. Bởi vì chính tên Bạo Quân trong lời đồn đó vừa mới làm cho một tên Ác Giả mang tu vi Hợp Thể Kì đau đớn đến mức lăn lộn dưới đất, chẳng lẽ hắn là Hợp Thể Kì hay sao ? Chuyện này không thể nào a, rõ ràng chưa tới 2 tháng trước đó mọi người còn đồn rằng hắn chỉ mới là Hóa Thần Kì tu sĩ thôi a, thế nào lại gia tăng tu vi lên Hợp Thể Kì nhanh như thế chứ, chuyện này không có khả năng. Hiện tại Nguyên Long vẫn đang chăm chú nhìn lấy tên Ác Giả ở dưới đất lăn lộn, không thể không nói tới, lần này kế hoạch đánh lén của hắn liền diễn ra vô cùng hoàn mỹ đi, nhìn tên Ác Giả đang lăn lộn dưới đất và mấy tên khác đều bị nhốt trong Không Trưởng Giới của hắn là biết. Ngay khi vừa thấy tên Ác Giả sắp kết liễu hai tên trưởng lão kia thì Nguyên Long đã nhanh chóng tiến vào trạng thái Thiên Nguyên Biến-Thái Dương Hình Thái, đồng thời sử dụng may mắn ẩm thực của Phật La Tái để tiến ra phía sau của tên Ác Giả kia. Ngay sau đó hắn liền khiến cho tên Ác Giả đó bất ngờ, làm cho hắn còn chưa kịp hiểu ra việc gì liền dùng đòn Thái Dương Hạ San để làm mù hắn tạm thời, đòn này cũng là hắn tự tạo ra, nguyên lý cũng chẳng có gì khó cả, chủ yếu là khiến cho Kim Ô Thần Hỏa của phát ra ánh sáng của thái dương với cường độ lớn gấp mấy chục lần mà thôi. Sau đó mọi việc liền đúng như hắn đoán, đối phương bị hắn làm mù thì thứ dùng để quan sát còn lại liền chính là thần thức, trong lúc cấp bách như này đương nhiên tên Ác Giả đó liền không nghĩ nhiều mà sử dụng tới và đó là thời cơ mà Nguyên Long chờ đợi lấy. Ngay khoảng khắc hắn mở rộng thần thức của mình thì hắn cũng đã mở rộng con đường đánh thẳng vào trong chính linh hồn của hắn. Bắt lấy thời cơ đó, Nguyên Long ngay lập tức vận dụng Phá Đạo 66 để tấn công, mặc dù có thể không vịnh xướng để tấn công nhưng như thế sẽ khiến cho Phá Đạo của hắn suy yếu đi cho nên hắn vẫn vịnh xướng để tăng cường uy lực của nó. Không chỉ như thế mà hắn còn sử dụng thêm Linh Hồn Bảo Thạch để khiến cho uy lực của nó càng thêm tăng lên, mà điểm mạnh của Phá Đạo chính là khiến cho đòn linh hồn lực của hắn có thêm thuộc tính lôi, thứ mà hồn lực khó mà có được, chính vì thế càng khiến cho Phá Đạo của hắn càng thêm chí mạng đối với linh hồn. Kết quả cuối cùng thì như đã thấy, tên mạnh nhất liền đã bị hắn đánh trọng thương nằm trên đất, tiếp đó hắn liền có thể dễ dàng thực hiện kế hoạch tiếp theo của hắn, chính là nhốt tất cả mọi người lại vào trong Không Tưởng Giới của hắn. Không Tưởng Giới chính là chiêu thức hắn nhận được khi mà Hợp Hồn Chủng của hắn thức tỉnh. Dù nói là thức tỉnh thì hiện tại Hợp Hồn Chủng của hắn cũng chỉ mới ở giai đoạn 1 mà thôi, liền gọi là Hoạt Thức. Hoạt Thức chia làm hai loại là Thủy Giải và Vạn Giải, nghe rất quen đúng không ? Thủy Giải sẽ đề cập ở tương lai, bây giờ chúng ta cần chú ý tới Vạn Giải. Tên của Vạn Giải các ngươi cũng đã nghe rồi đấy, chính là Không Tưởng Giới, nói đơn giản chính là hắn có thể từ linh hồn của mình mà tạo ra một cái tiểu thế giới để vây nhốt đổi phương vào trong, mà trong thế giới này không ai khác làm chủ ngoài chính bản thân hắn, chỉ cần vào trong đây thì tỉ lệ chết của đổi phương liền sẽ không thể nào cao hơn 50%. Đương nhiên hắn không phải muốn nhốt ai là nhốt, nếu như đối phương mạnh hơn hắn quá nhiều thì sẽ có thể dễ dàng thoát khỏi nó, cho nên vì thế mà hắn mới chờ thời cơ để đánh lén tên Ác Giả này để hắn rơi vào tình trạnh suy yếu nhất có thể rồi nhốt hắn vào Không Tưởng Giới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]