Cả đám người bây giờ đều đang ghé mắt nhìn lấy căn phòng số 1, trong lòng đều đang kinh ngạc mà suy đoán xem rốt cuộc thứ mà tên kia lại dám tự tin bảo là giá trị hơn gia hai món bảo vật kia chứ.
"Thí chủ, đừng vì một lúc nhất thời mà sinh nông nỗi, trước mặt thì chủ là một vị tiền bối Đại Thừa Kì bị trọng thương phần cánh tay cùng với linh hồn, muốn chữa trị thì ít nhất phải dùng Bát Phẩm đồ vật, Niết Bàn Quả của bần tăng lần Phục Hồn Đan kia đều là bảo vật quý giá trong nhóm Bát Phẩm cả, thế mà thí chủ lại tự tin bảo rằng mình có đồ vật vật quý giá hơn, thật sự là quá ngông cuồng" Thiếu Hư âm thanh có chút khinh thường nói ra, hắn không tin Nguyên Long thật sự có đồ vật tốt hơn hắn, chẳng lẽ hắn lại có Cửu Phẩm đồ vật hay sao ? Dù cho có thì hắn cũng không tin Nguyên Long thật sự dám lấy nó ra làm vật trao đổi.
"Hừ, đúng là quá ngông cuồng, lại muốn lấy ra đồ vật tốt hơn so với của ta, thật đúng là vô tri, không biết tự lượng sức mình, không lẽ ngươi lại dám lấy ra Cửu Cấp đồ vật ra làm trao đổi hay sao!" Tam trưởng lão hừ lạnh khinh thường nói ra, hắn không tin Nguyên Long có thể lấy ra Cửu Phẩm đồ vật đem ra trao đổi, ai lại dám đem đồ vật quý giá như vậy mang theo bên mình kia chứ, dù cho có thì hắn cũng không đời nào lại dám lấy ra trao đổi cả.
Đám quan khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-long-chi-lo/1033589/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.