Chương trước
Chương sau
Tất cả quan khách nghe thấy Ngưng Quang giới thiệu liền lập tức sôi trào, là pháp bảo phòng ngự dạng khải giáp a, có thể phòng ngự toàn bộ thân thể, tự động chữa trị, hơn nữa còn là đồ từ thời viễn cổ nữa, nghe tới đây thôi liền biết giá trị của nó lớn đến thế nào.
Nhất thời tất cả quan khách ở đây đều dùng ánh mắt nóng rực nhìn lấy nó.
Chỉ có điều món đồ này liền rõ ràng quá xa với tầm với của mấy tên Trung Cấp thế lực như bọn hắn rồi, với giá trị của nó như vậy liền chỉ có mấy lão quái vật Cao Cấp cùng Siêu Cấp thế lực ra sức cạnh thôi.
Chỉ cần có một người ở đây lấy được khải giáp thì không khác gì hổ mọc thêm cánh cả, địa vị của bản thân trong thế lực của mình gia tăng, có khi còn có thể khiến cho tông môn của bản thân tăng vọt về mặc thực lực nữa.
Mà mấy lão quái vật này đúng là chuẩn bị ra sức tranh đoạt a, tim của bọn hắn đều vì kích động mà đập liền hồi không ngừng, bọn hắn nghe Ngưng Quang nói rất rõ ràng, chính là món pháp bảo đó ít nhất là Linh Cấp Trung Phẩm, như vậy nó thể còn có bí mật nào đố giúp làm gia tăng đẳng cấp a, thậm chí có thể là một kiện Chân Cấp pháp bảo, thứ này thì đúng là có tiền đều không mua được.
"Hơn nữa khải giáp này còn có một công năng vô cùng đặc biệt, chính là nó có thể không ngừng hấp thụ Linh Khí trong thiên địa để tích trữ bên trong, thậm chí khi bị vũ kĩ đánh vào cũng có thể bị hấp thụ, nhờ đó mà làm giảm uy lực của đối thủ, không ngừng cung cấp sức mạnh cho bản thân chủ nhân của nó mãi mãi không cạn." Nhìn thấy đám người hô hấp dồn dập vì kích động ở dưới khán đài thì Ngưng Quang liền nói tiếp kích thích tất cả đám người.
Ầm!
Lời của nàng vừa dứt thì ngay lập tức cả Vạn Bảo Các ngay lập tức bùng nổ, hàng loạt quan khách đều không thể kìm chế kích động trong lòng mà bùng phát khí tức của bản thân, làm chấn động cả không gian bên trong Vạn Bảo Các.
Thậm chí còn có mấy người nhịn không được suy nghĩ mạo hiểm cướp đoạt lấy, âm thầm vận chuyện Linh Lực.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh trầm trọng vang lên, ngay lập tức uy thế từ một vị Đại Thừa Kì của Vạn Bảo Các ngay lập tức phá thân mà ra cuồng bạo đánh tan khí tức lẫn âm mưu của tất cả mọi người ở đây, khiến cho cả đám người không khỏi thay đổi sắc mặt.
"Các vị mong hãy bình tĩnh a, mọi người nên nhớ nơi đây là Vạn Bảo Các, mọi thứ đều có quy tắc của riêng nó." Ngưng Quang nhẹ nhàng nở nụ cười thân thiện nói một tiếng, khiến cho tất cả mọi người đều không nhịn được trừng mắt nhìn nàng một cái, còn không phải do ngươi kích động bọn ta sao.
"Ha ha, Ngưng Quang cũng biết cách trêu chọc người khác a" Nguyên Long ở trên phòng thấy cảnh này không khỏi cười nhẹ vui vẻ nói.
"Đúng a, rất hợp với gu của người đi" Thường Y liếc hắn nói một tiếng.
"Thôi nào, ta chỉ nói có một câu thôi a, nàng có cần nói móc ta như thế không ?" Nguyên Long không khỏi cạn lời nhìn nàng bất đắc dĩ hỏi.
"Hừ!" Thường Y nghiên đầu kiều hừ không để ý tới hắn.
"Xem ra ngươi sẽ còn bị nàng ta ghim dài dài a" Phật La Tái không khỏi nhìn trên nỗi đau của người khác mà cười nói.

Mọi người ở dưới khán đài sau khi bị mạnh mẽ thị uy liền bắt đầu an tĩnh lại, không dám lỗ mãng cư xử như trước nữa, thứ đồ vật này đúng là có cám dỗ quá lớn đi a.
"Tiền bối, nếu như món khải giáp đó cường đại như thế thì tại sao ngài lại đem nó ra trao đổi a ?" Một lúc sau liền có một người trung niên đứng lên lễ phép hướng hắc y nhân kia hỏi.
Tất cả mọi người ở đây đều đồng dạng thắc mắc như thế a, tại sao một món bảo vật như thế mà một vị Đại Thừa Kì lại đem ra trao đổi a, rốt cuộc thì vị tiền bối này muốn trao đổi thứ gì ?
Hắc ý nhân nghe thế thân thể hơi động một chút, sau đó liền ra tay trái kéo lấy tay áo phía bên phải hơn, lập tức tất cả mọi người đều trừng kinh ngạc nhìn lấy.
Bởi vì tay phải của vị tiền bối đó liền không có!
"Ta lúc trước vô tìm đi vào một cái di tích cổ xưa, thế là ta liền một mình đi vào bên trong thăm dò, bên trong di tích đó có vô số các loại cạm bẫy nguy hiểm có thể uy hiếp tới tính mạng của một Đại Thừa Kì như ta."
"Ta đã phải bỏ ra vô số tâm huyết mới vượt qua được cửa ải thứ nhất của di tích đó, sau đó ta liền tìm thấy món pháp bảo này, tưởng chừng bản thân đã thoát khỏi nguy hiểm thì cuối cùng ta lại sơ xuất để bản thân bị thương khi chạm vào món pháp bảo này, ngay khi vừa chạm vào thì một loại độc dược không hề bị ta phát giác được phun ra từ nó."
"Độc dược này chỉ trong thoát chốc liền đã điên cuồng xâm nhiễm toàn bộ cánh tay phải của ta, lúc đó ta đã phải dứt khoát chặt lấy cánh tay của mình, tưởng chừng có thể dùng đan dược để phục hồi lại cánh tay thì mới phát hiện độc dược nó không đơn giản như vậy."
"Thứ độc dược đó lúc ấy không chỉ xâm nhiễm cánh tay của ta mà còn phá hủy của phần linh hồn ở cánh tay của ta, khiến cho nó không thể mọc lại được nữa."
Hắc y nhân chậm rãi kể lại quá trình mất đi cánh tay của mình, âm thanh dần dần trầm trọng lẫn hối hận, nếu như lúc ấy không quá chủ quan thì đã không bị như thương như hiện tại rồi.
Tất cả mọi người ở đây nghe kể lại cũng không khỏi hít một ngụm khí lạnh, một loại độc dược khiến cho linh hồn bị phá hủy để lại tổn thương không thể phục hồi, hơn nữa còn là loại độc này có thể trốn tránh Đại Thừa Kì dò xét, thật đúng là loại độc từ thời viễn cổ a, đúng là mỗi cái di tích chứa đầy cơ duyên thì đồng thời cũng chứa đầy nguy hiểm.
"Hơn nữa khải giáp này chỉ khi có đầy đủ hai tay thì mới phát huy được hết tác dụng của nó, cho nên lần này ta muốn đem nó đổi lấy đan dược có thể giúp ta hồi phục lại cánh tay." Hắc y nhân lập tức nói ra ý định của mình, giọng nói cũng mang đầy tiếc hận, rõ ràng là hắn đã tìm được bảo vật a, thế mà giờ hắn lại vì món bảo vật đó mà bị thương không thể sử dụng được, bây giờ còn phải đem ra để trao đổi đan dược trị thương, đúng là tiếc thúi ruột kia mà.
Đám quan khách nghe xong liền rơi vào trầm tư, dù là mấy cái lão quái vật cũng vô cùng trầm mặt suy tư.
Bởi vì muốn phục hồi chi cho một Đại Thừa Kì thì đan dược tương ứng cũng phải đồng cấp với hắn, ít nhất cũng phải là Bát Cấp Đan Dược, thứ này dù có tiền cũng không thể mua được a, dù cho Siêu Cấp Thế Lực cũng nói nó như báo vật gia truyền vậy, nhất là đan dược dùng để mọc lại chi này liền là một trong những loại khó luyện nhất trong số đan dược cùng cấp a.
Nhất thời cả đám lão quái vật đều rơi vào trầm tư, suy nghĩ xem nên lấy thứ đồ nào ra để đổi a.
-----------------
Phòng số 1.
Nguyên Long ánh mắt châm chú nhìn lấy món khải giáp, trong đầu lập tức hiện lên âm thanh phân tích của Linh nhi, trong lòng liền quyết định phải lấy được nó, ánh mắt của hắn lập tức trở nên nghiêm túc.
"Nguyên Long, ngươi cũng muốn nó sao ?" Thường Y lập tức chú ý tới ánh mắt của Nguyên Long, nàng liền hướng hắn dò hỏi một tiếng.

"Ừm, thứ này không đơn gian như vẻ về ngoài a." Nguyên Long gật đầu đáp.
Chúng nữ nghe vậy ánh mắt liền đổi, lập tức kĩ càng quan sát lại khải giáp hơn, Nguyên Long từ lúc đấu giá tới giờ rất hiếm khi hứng thứ với món đồ nào đó, nếu như ngay cả Nguyên Long đều nói nó không đơn giản thì chắc chắn nó không phải vật phàm.
Trong lúc chúng nữ còn đang bận quan sát khai giáp thì Nguyên Long trong đầu liền hiện lên thông tin của nó.
Keng!
【Pháp bảo: Thái Dương Chiến Khải
Đẳng cấp: Linh Cấp Trung Phẩm ( trạng thái hư hại 77%)
Công năng: Được làm chủ yếu từ Thôn Thiên Thạch, Thái Dương Vẫn Thạch cùng Tự Thức Thạch, có khả hấp thụ tất cả năng lượng trong thiên địa, đặc biệt là Thái Dương Chi Lực, không ngừng cung cấp sức mạnh vô tận, gia tăng sức mạnh trên mọi phương diện cho chủ nhân, khi bị hư hại có thể tiến hành tự động sửa chữa.】
Nguyên Long nhìn thấy thông tin trên đó cũng không nhịn được mà biểu cảm kinh ngạc, một món bảo vật bị đến như vậy hư hại như thế mà vẫn đặt được Linh Cấp Trung Phẩm, như vậy thời kì toàn thịnh của nó liền không phải Chân Cấp sao ?
Thật đúng là đồ từ thời viễn cổ a, theo như tên chủ nhân khải giáp đó kể thì hắn chỉ mới qua được cửa ải đầu tiên thôi, chỉ mới cửa đầu tiên liền đã xuất hiện món pháp bảo mạnh mẽ như này, thật không biết mấy cửa sau đó sẽ còn thế nào a.
"Linh nhi, thứ này có cách hồi phục nhanh hơn không ?" Nguyên Long lập tức câu thông Linh nhi hỏi.
"Được, chỉ cần cung cấp đủ Thái Dương Chi Lực cho nó là được, còn nếu chỉ để nó chậm rãi tự mình hấp thu sửa chữa như thế thì có lẽ sẽ mất mấy ngàn năm hay thậm chí vạn năm a, nếu đoạt được nó thì ngươi không hề lỗ đâu, dù sao mấy thứ chất liệu tạo ra nó cũng không phải hạng tầm thường đâu" Linh nhi xuất hiện bên cạnh hắn giải đáp.
"Là thế sao" Nguyên Long nghe thế gật gù đáp, ánh mắt lập tức càng thêm lửa nóng nhìn lấy khải giáp đó, để có thể được Linh nhi gọi là không tầm thường liền đủ biết nó có giá trị to lớn như thế nào a, hơn nữa một trong số các năng lực chưa sử dụng của hắn còn có liên quan tới việc tìm kiếm chất liệu quý hiếm a.
"Cho dù đúng là món khải giáp đó không bình thường đi, nhưng mà ngươi muốn có được nó thì phải lấy ra đồ vật mà tên kia cần a, ngươi có sao ?" Thường Y nhìn qua hắn nghi vấn hỏi.
"Có lẽ có a, để ta tìm lại một chút" Nguyên Long hơi hồi tưởng lại một cái, hình như trong đóng đan dược mà từ trong động phủ mà Dương Quân cho hắn còn có vài lọ đan dược trị thương a, để tìm lại xem sao, hắn quăng hết đám nó cùng với một đống đan dược quay được từ hệ thống vào một góc nên hơi lộn xộn một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.