Chương trước
Chương sau
Bên trong Thế Giới Châu, giữa một cái thảo nguyên xanh mát, từng nhánh hoa cỏ đung đưa theo gió, phía trong thi thoảng cong mang theo một chút hương hoa thổi tới người thiếu nữ đang nằm ngủ ngon giấc trên chiếc giường đỏ thắm, cơ thể nóng bỏng cùng kiều diễm được che đậy dưới lớp chăn, chỉ lộ ra bờ vai tròn trịa trắng nõn cùng cặp chân trắng như ngọc thạch vô cùng dụ người.
Gương mặt nàng vô cùng an tường nằm ngủ lấy, giống như một cái thiên thân đang say giấc nồng, bỗng nhiên đôi mắt của nàng liền hơi động đậy một chút, sau một lát liền mở ra, đập vào mắt thiếu nữ là hình ảnh một tiểu bé gái đang nhìn nàng với ánh mắt tò mò, cái tay nhỏ đặt kế bên mếp miệng trong vô cùng khả ái.
Thế nhưng là đột lại xuất hiện một người trước mắt mình liền khiến thiếu nữ trong lòng vô cùng giật mình nhất thời trong đầu liền trì trệ suy nghĩ, mà bé gái kia nhìn thấy đột nhiên mở mắt cũng bị nàng thù đến một cái, cả hai đều ngây người một lúc nhìn sau.
"A!"
Cuối cùng người thiếu nữ lập tức lấy lại tinh thần, lập tức hoảng hốt ngồi dậy khiến cô bé kia ngã người ra phía sau lăn một vòng, khiến cho nàng không khỏi kêu lên một tiếng.
"Ui da, tiểu tỷ tỷ có cần hoảng sợ như vậy không a, rõ ràng tiểu muội khả ái đến như thế" Cô bé kia liền nhanh chóng ngồi dậy, gương mặt manh đát nhìn lấy thiếu nữ, hai má phòng lên giận dỗi nói.
Thiếu nữ lúc sau nhìn thấy bộ dáng kia của cô bé liền cảm giác hơi buồn cười, trong lòng hoảng loạn liền đã hơi yên ổn xuống, nàng lập tức hướng bé gái ôn nhu hỏi.
"Tiểu muội muội, tỷ tỷ tên là Vũ Kỳ Hoa, còn muội tên là gì a, tại sao muội lại ở trong đây ?" Kỳ Hoa rất nhanh hướng nàng hỏi lấy mấu chốt vấn đề, nàng rõ ràng ở trong Thế Giới Châu của Nguyên Long a, làm sao lại xuất hiện một cái bé gái ở đây.
"Muội sao, muội tên là NguyệtTiểu Uyên, muội với mẫu thân đã ở trong đây ngay từ đầu rồi" Thường Y manh manh đát đát bò tới trước người Kỳ Hoa hoạt bát trả lời, khiến ai nhìn thấy cũng mếm.
"Ngay từ đầu ?" Kỳ Hoa nghe thế càng thêm nghi vấn.
"Ân, là Nguyên Long ca ca đã để muội với mẫu thân ở trong đây a" Tiểu Uyên gật đầu đáp lấy.
"Mẫu thân ? Như vậy muội là gì của Nguyên Long a ?" Kỳ Hoa nghe thấy hơi từ mẫu thân liền nghĩ đến một chuyện động trời, sau đó liền nhanh chóng hướng Tiểu Uyên hỏi.
"Là papa a!" Tiểu Uyên liền lớn tiếng chân thành hô lên, Kỳ Hoa nghe xong liền như sét đánh ngang tay, cái này tin tức cũng quá bất ngờ a, không phải nàng không thích Nguyên Long có con mà là từ lúc mới gặp hắn tới bây giờ liền không biết hắn có con a, đột nhiên lại tự nhiên xuất hiện một cái liền khiến nàng trở tay không kịp.
Trong lúc Kỳ Hoa còn đang bị tin tức kinh ngươi của Tiểu Uyên làm cho ngây cả người liền có một âm thanh tràn ngập mẫu tính vô cùng ôn như vang lên đánh thức Kỳ Hoa.
"Tiểu Uyên, con đừng có trêu chọc tiểu tỷ tỷ nữa, con làm nàng ngay cả người rồi kia kìa"
"A, mẫu thân" Tiểu Uyên nhìn thấy chủ nhân của âm thành liền vui vẻ chạy xuống giường lao tới người đó, có thể để tiểu nha đầu vui vẻ như thể đầu nhập ôm ấp còn ai ngoài Khinh La a, nàng thấy Tiểu Uyên chạy đến cũng nhanh tay giang rộng đôi tay ôm lấy nàng vào lòng, Tiểu Uyên cũng dụi đầu vào trong ngực nàng trà xát lấy.
"Tỷ là ?" Kỳ Hoa ở một bên nhìn thấy vị mẫu thân kia cũng liền hơi thất thần một chút, bới vì nàng thật sự rất sinh đẹp a, kết hợp với khí chất bên ngoài cùng mẫu tức tràn đầy khiến nàng giống như một vị tiên tử thương yêu con người con hết mực.
"Chào tiểu muội, tỷ tên là Nguyệt Khinh La, còn tiểu nha đầu này là do tỷ dùng tinh huyết để sinh ra" Khinh La vừa nói vừa bước tới gần Kỳ Hoa ngồi xuống bên người, từng cử động vô cùng trang nhã đẹp mắt.
"Tỷ cũng giống như muội, cũng là người phụ nữ của Nguyên Long" Khinh La nhìn nàng ôn như cười nói ra sự thật, Kỳ Hoa nghe thấy cũng hơi bất ngờ bất ngờ một chút, sau đó nàng liền nổi giận nói.
"Phu quân chết tiệt, không ngờ chàng còn giấu thiếp a một cái mỹ nhân a, thật tức chết thiếp rồi."
"Hì hì" Tiểu Uyên nhìn thấy biểu cảm của Kỳ Hoa liền cười khúc khích một cái.
"Tiểu muội cũng đừng trách phu quân, lúc đầu cùng là chàng cứu mạnh ta đâu" Khinh La nhẹ nhàng đặt Tiểu Uyên xuống giường, đi tới bên người Kỳ Hoa nói.
"Cứu mạng ?" Kỳ Hoa nghe thế liền hơi nghi hoặc.

"Ân, chuyện là thế này..." Khinh La liền ôn nhu kể lại mọi chuyện từ lúc gặp Nguyên Long cho đến bây giờ, Tiểu Uyên nằm xấp tay chóng lấy cầm say xưa nghe nàng kể chuyện.
Kỳ Hoa cũng vô cùng châm chú nghe lấy nàng, khi biết nàng là yêu thú nàng liền hơi kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh liền cho qua, chuyện này ở tu tiên liền chẳng có gì bất thường cả. Khi nghe đến Nguyên Long có thể vì nàng mà vượt cấp khiêu chiến hai cái yêu thú thì nàng cũng không có tỏ ra ganh tị a, nàng chỉ cảm thấy thêm tự hào thôi, điều này chứng tỏ Nguyên Long có thể vì nữ nhân của mình mà bỏ ra rất nhiều để bảo vệ lấy.
Sau đó lại nghe Khinh La thế mà lại tự động thực hiện khế ước tự nguyện làm yêu thú của Nguyên Long càng thì nàng càng ngạc nhiên nhìn nàng, vị này tỷ tỷ cũng thật quả quyết a, nên biết cái khế ước này dù là yêu thú cũng không thể tùy tiện thực a, trừ khi bản thân vô cùng hiểu rõ đối phương.
"Hừ, không ngờ phu quân thủ đoạn tán gái lại cao tay đến thế" Kỳ Hoa vẫn như cũ ngạo kiều tức giận nói.
"Khanh khánh, cũng nhờ thế mà phu quân mới tán được tiểu muội xinh đẹp như vậy sao" Khinh La ở một bên nhìn nàng như thế liền cười nhẹ nói.
"Đợi gặp được phu quân liền cho hắn biết tay"
"Là muội cho phu quân biết tay hay phu quân sẽ cho muội biết tay a, lúc đó có khi muội nằm trên giường cả ngày không cử động được a" Khinh La ở một bên hâm dọa nói.
Kỳ Hoa nghe xong cả người không tự chủ được run lên một chút, cái này liền không thể trách nàng a, ai bảo chiến lực của Nguyên Long quá cao đi, sức lực vô cùng vô tận làm mấy tiếng cũng không biết mệt là gì, nàng nhất thời cảm thấy may mắn vì Nguyên Long còn có mấy nữ nhân khác có thể cùng nàng chia sẽ hỏa lực a.
"Với lại nam nhân ưu tú của Nguyên Long tất nhiên tương lai sẽ có rất nhiều nữ nhân, tiểu muội nếu như giấm thì thật sự sẽ bị hắn chua chết a" Khinh La vẫn ở một bên mê hoặc lấy nàng.
"Muội đương nhiên biết a, ai bảo hắn quá ưu tú đâu, đến muội còn bị hắn mê hoặc lấy." Kỳ Hoa liền dựa vào người Khinh La nói, thanh âm càng lúc càng nhỏ.
"Đúng a, nam nhân của chúng ta liền là ưu tú nhất, cho nên chúng ta liền giúp hắn đem hết nữ nhân ưu tú trong thiên hạ về cho hắn a, để cho thiên hạ biết nam nhân của chúng ta ưu tú tới mức nào." Khinh La lần nữa dẫn đạo Kỳ Hoa đi vào kì quái hướng phát triển con đường.
"Như vậy được sao ?" Kỳ Hoa liền cảm giác có gì đó không đúng, nhưng không biết là ở chỗ nào.
"Đúng a, như thế phu quân liền càng thêm yêu thương chúng ta a" Khinh La trình độ lắc lư vô cùng cao siêu a, liền lắc lư khiến Kỳ Hoa đi lệch cả tư duy.
"Ân, cứ như vậy đi" Kỳ Hoa liền gật đầu vui vẻ nói, nàng liền bị lắc lư chệch hướng rồi.
Khinh La liền mỉm cười vuột ve Kỳ Hoa, trong lòng tự thưởng cho mình cái like.
Nguyên Long mà biết cũng không biết nói gì a, chỉ có thể cảm thán trình độ lắc lư của Khinh La vô cùng cao siêu, có vợ như nàng còn gì bằng a, Nguyên Long thực sự cảm thấy rất may mắn.
--------------
Ở một bên khác.
Phía Tây Thủy Hoang Đại Lục (ta có nên làm một cái bản đồ không nhỉ ? ????)
Bên trên một cái lãnh thổ rộng lớn vô cùng, từ trên nhìn xuống phía dưới liền thấy đại địa đỏ rực như ẩn chứa dung nham bên dưới, không khí nơi này ngoài ý muốn nóng bức trái ngược hoàn toàn với khí hậu với sự mát lạnh quanh năm vốn có tại Thủy Hoang Đại Lục, có lẽ là do nó nằm sát với lãnh thổ Diễm hoang đại lục.
Mặc dù thiên nhiên hơi khắc nghiệt, nhưng dân cư nơi đây lại ấm no dị thường, các tòa thành trì buôn bán tấp nập, bất kể là tu sĩ hay người thường đều sống hòa thuận với nhau, vô cùng gần gũi.
Một cảnh tượng như này liền vô cùng hiếm có đối với một nơi tranh đấu ác liệt như tu tiên giới.
Nhưng nếu biết nguyên nhân dẫn đến toàn bộ điều này hẳn sẽ không có gì bất ngờ, bởi vì toàn bộ cái lãnh thổ này được cai quản bởi một thế lực có thực lực tuyệt đối, dưới sự thống trị của thế lực này, người dân an cư lạc nghiệp, tiếng cười vang vọng trải dài khắp nơi.

Trong mắt dân chúng nơi đây, bọn hắn chẳng khác nào đang sống trong thiên đường cả, hoàn toàn cam tâm tình nguyện dựa vào sự cai trị chẳng khác nào bảo vệ của người đó.
Mà các tu sĩ tại nơi khác đến cũng không dám phá vỡ quy tắc vốn có của nơi này, bởi vì bọn hắn hiểu rõ hơn ai hết, ai là người đã tạo ra nó.
Diễm gia - Cao cấp thế lực chi chủ - Diễm Linh Cơ.
--------------
Trong một cái hoa viên khắp nơi mọc đầy hoa cỏ, đủ các loại thú nhỏ tung tăng vui đùa xung quanh, khắp nơi cánh hoa theo gió mà tung bay, bay lượn khắp nơi trong không gian như đang khiêu vũ lấy.
Nhưng thứ khiến người ta chú ý nhất là hai thân ảnh xinh đẹp đang ngồi trên ghế đá, đầu của hai người tựa vào nhau nhấm mắt như đang ngủ thiếp đi, hình ảnh hai cái mỹ nhân giống như đúc cùng một chỗ vô cùng tuyệt mỹ, như một bức tranh do tiên nhân vẽ ra vậy, kết hợp với khung ảnh xung quanh càng khiến hai nữ trong như hai cái thiếu nữ ngây thơ không bị chuyện đời làm phiền.
Nhưng đâu ai biết gần hai người đều đang cùng nhớ nhưng về một cái nam nhân kia chứ.
“Tỷ tỷ, muội chán quá, không biết phu quân đang làm gì a ?” Thanh âm thanh thúy trong trẻo cất lên, xuất phát từ một trong hai thân đang dựa vào nhau trên ghế đá.
Liền có thể thấy đây là một thiếu nữ trẻ tuổi, mặt dù cơ thể đã trưởng thành nhưng gương mặt vẫn non nớt trẻ con pha lẫn một tia vận vị của người phụ nữ khiến nàng tỏa ra khí tức đặc biệt vô cùng, thân thể đầy đặn yêu kiều, trước sau lồi lõm vẹn phần.
Một vị gai nhân khác toàn thân tỏa ra nồng đậm khí chất của một người thiếu phụ, môi son đỏ thắm, má hồng tươi đẹp, mắt to ngập nước mê ly, thân thể thành thục mê người, bộ ngực đầy đặn to tròn.
Nếu thiếu nữ kia chỉ là một quả táo xanh đang chín chờ ngày thu hoạch, thì nàng chính là mật đào chín mọng sẵn sàng chờ người khác tới thưởng thức.
Nhìn thấy muội muội trên gương mặt mang theo nhung nhớ, nàng nhẹ nhàng mỉm cười, hai cánh môi đỏ mọng hé mở sẳn giọng nói:
“Chắc đang trêu hoa ghẹo nguyệt ở đâu rồi, làm gì nhớ đến tỷ muội chúng ta”
“Hừ, hắn dám ?” Thiếu nữ lập tức phồng má hừ nói, bất quá trong giọng nói không mang theo tức giận, chỉ có một chút ý vị làm nũng.
“Hai năm, khoảng thời gian rõ ràng đối với tu sĩ liền rất ngắn a, nhưng tại sao đối với tỷ muội chúng ta lại dài đến thế ?” Nữ tử thành thục mê người than thở nói, nhớ đến khoảng thời gian ngắn ngũi ở chung gần gũi với nam nhân kia, bên dưới nàng lại hơi ngứa ngáy.
“Mẫu thân thật là quá đáng, giam lỏng chúng ta lâu như vậy, ngay cả đấu giá hội sắp tới tại Thanh Linh Thành cũng không cho dự, mấy chỗ náo nhiệt như thế liền rất có khả năng gặp được phu quân a” Thiếu nữ bất mãn lầm bầm, hai chân tinh xảo dậm xuống đất.
“Mẫu thân sao có thể không tức giận a ? Chỉ tiện nghi cho tên nam nhân xấu kia” Nữ tử thành thục cười khổ đáp, mẫu thân đại nhân không trực tiếp đi tìm hắn tính sổ đã là may mắn lắm rồi, nên biết là tính cánh của nàng vô cùng dữ dội a.
Hai nữ nhân mê người đang ngồi trên ghế đá kia chính là Diễm gia hai vị song sinh công chúa, tỷ tỷ Diễm Thanh Trúc cùng muội muội Diễm Ngọc Liên.
Mà mẫu thân đại nhân được nhắc tới trong miệng các nàng liền chính là Diễm gia chi chủ - Diễm Linh Cơ.
Diễm Linh Cơ vốn dĩ không có ý định tìm Nguyên Long tính sổ cũng là nể tình hai cô con gái, cùng việc phát hiện tu vi hai người tăng lên nhanh chóng, mà con Diễm Thanh Trúc lại thu được Dị Hỏa, biết tất cả nhờ tên tiểu tử kia giúp đỡ, khiến nàng nguôi giận phần nào, liền tạm thời không có truy sát hắn.
Dị Hỏa quý giá đên mức nào a, sở hữu dị hỏa như nàng tất nhiên biết lợi ích nó mang lại kinh khủng như thế nào chứ đừng nói nó là lại còn là Dị Hỏa đứng thứ 6 trên Dị Hỏa Bảng, tên tiểu tử kia có thể mạo hiểm luyện hóa và giao Dị Hỏa cho con gái mình, lại tặng thêm Ngũ Hành Hỗn Thiên Kinh cùng thanh kiếm linh cấp kia liền khiến Diễm Linh Cơ có một tia hảo cảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.