Chương trước
Chương sau
Bên trong phòng ngủ, Nguyên Long lúc này đang ngồi trên giường, lúc này hắn đã đi ra khỏi Thế Giới Châu, để lại Kỳ Hoa ở bên trong nghỉ ngơi lấy sau khi bị hắn lần nữa hành hạ rã rời khắp người, Nguyên Long nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn xem sắc trời, lúc này mặt trời bắt đầu lặn rồi, xem ra hắn ở trong Thế Giới Châu cả một buổi, bây giờ liền đã là buổi chiều.
Nguyên Long bây giờ trên tay cầm theo một quả cầu tròn vo sáng chói màu vàng, khi cầm nó trên tay hắn có thể cảm nhận được linh hồn bị nó ảnh hưởng khiến cho run động cùng hưởng ứng, đến cả quả cầu trong người hắn cũng muốn hắn mau chóng cắn nuốt nó.
Nguyên Long liền không nghĩ ngợi nhiều nữa, hắn đầu vận dụng nguyên lực của quả cầu hấp thu lấy quả cầu trên tay, cũng chính là gọi Hợp Hồn Chủng.
Một luồn năng lượng huyền bí, kì ảo, vô cùng huyền diệu bắt đầu xâm nhập vào trong linh hồn hắn, đang dần dần lan tỏa khắp linh hồn, Nguyên Long cảm giác linh hồn giống như có một loại cảm giác thăng hoa vậy, vô cùng thư thoái.
"A!"
Nhưng sau đó liền có một cơn đau dữ dội nhanh chóng đập tới, cơn đau giống đang xé rách linh hồn của hắn ra thành từng mảnh vậy, sau đó liền hợp lại rồi lần nữa xé mảnh ra tiếp, cảm giác mỗi lần xé đều càng lúc cường độ độ càng tăng, đau đơn cũng theo đó tăng cao, cái này so với lúc tiếp nhận Hỗn Nguyên Quy Nhất Kinh càng đau hơn.
Nguyên Long thậm chí liền không nhịn được kêu đau một tiếng, cường độ xé mảnh từ từ tăng dần cho đến khi linh hồn hắn xé mảnh ra từng cái phân tử, sau đó liền lần nữa hợp lại.
Quy trình cứ thế lập đi lập lại kéo dài mấy canh giờ, đau đớn kéo dài vô cùng lâu, đợi đến khi kết thúc thì trời cũng bắt đầu tối rồi.
Nguyên Long lúc này liền nằm trên giường thở hổn hển lấy, khắp người mồ hôi đầm đìa.
"Vãi thật...không ngờ nó lại đau đến như vậy...cũng mau là đi ra khỏi Thế Giới Châu mới hấp thu..." Nguyên Long mệt mỏi nằm trên giường nói thầm lấy, nếu ở trong thì hai người kia liền đã lo lắng hắn chết đi sống lại rồi.
Sau một lúc Nguyên Long liền hồi phục lại một chút sức lực, hắn từ từ ngồi dậy sau đó liền đưa tay lên, hơi vận khởi hồn lực một chút, trên bàn tay liền xuất hiện một cái đồ vật giống như nước trong môi trường không trọng lực vậy, lơ lửng tạo thành nhiều hình thù kì lạ, có đủ các loại màu sắc lấp lóe, Nguyên Long cảm giác cần một khoản thời gian mới sử dụng được.
Còn thêm một cái phúc lợi đi kèm nữa, sau khi hấp thu Hợp Hợp Chủng thì tu vi Hồn Lực của hắn đã tăng lên Hóa Cảnh Trung kì, tương đương với Hóa Thần Sơ Kì. Hơn nữa hắn cảm giác chất lượng linh hồn của tăng lên rất nhiều, đang từ từ biến đổi sang một dạng gì đó khác, hướng về phía trên biến đổi lấy.
Nguyên Long bây giờ liền cảm giác bản thân có thể dễ dàng cảm nhận được suy nghĩ mọi người xung quanh, hơn nữa các giác quan của bản thân cũng trở nên nhạy cảm hơn, sắc xảo hơn trước đối với môi trường xung quanh, cảm giác rất là lạ lẫm đi.
Nguyên Long tiếp tục cảm nhận xem khác biệt của bản thân so với lúc trước, tìm hiểu xem cái này Hợp Hồn Chủng còn có tác dụng khác nữa không.
Ting!
Đột nhiên liền có một cái âm thanh nhỏ vang lên, cái này cũng không phải âm thanh của hệ thống mà là đến từ cái Bạch Kim lệnh bài.
Nguyên Long đưa tay cầm lên lệnh bài, một dòng chữ từ phía trên hiện ra. Nguyên Long đọc qua một lần dòng chữ ở phía trên, liền biết là tin nhắn của Thường Y, nàng ấy mời hắn buổi tối tới phòng nàng ấy, cũng đừng có nghĩ gì đen tối a, chỉ đến hoa viên trong phòng nàng ấy nói chuyện thôi.
Nguyên Long sau đó liền nằm xuống giường tạm thời nghỉ ngơi lấy, nhắm mắt tiếp tục tiếp tục tiến vào trạng thái thôi diễn, chờ đợi thời gian từ từ trôi qua.
------------------
Buổi tối.
Nguyên Long sau khi đến giờ liền bắt đầu tắm rửa, sau đó liền đi qua phòng của Thường Y, đứng trước phòng nàng hắn liền lấy ra lệnh bài để lên trước cửa, căn phòng ngay lập tức tự động mở ra.
Hắn sau đó đi qua phòng khách rồi tiến về phía hoa viên.
Vừa đi vào trong liền thấy một cái lầu tranh nhỏ được xây giữa hồ như một đóa hoa sen trong nước, vô cùng bắt mắt tao nhã, phía dưới làn nước trong suốt dễ dàng quan sát được một vài loài cá đầy đủ màu sắc đẹp mắt, bơi tung tăng giữa đám san hô bên dưới, nhìn như một cái khung cảnh thiên nhiên thu nhỏ vậy.
Bất quá tất cả chúng nó lúc này chỉ như vật làm nền cho thân ảnh yêu kiều đang ngồi trong lầu tranh thu hút ánh mắt của hắn dưới ánh sáng mờ dưới ánh trăng, bóng người dưới nước làm phai mờ vẻ đẹp của ánh trăng, vẫn là hình dáng kiều diễm xuất chúng ấy, Nguyên Long hơi thất thần nhìn lấy thân ảnh đẹp không thể tả của Thường Y, nàng vẫn như cũ có một cổ thần thái như có thể hút lấy linh hồn người khác.
Nguyên Long hít một hơi thật sâu liền chạm rãi đi đến phía lầu tranh.

Dường như nghe tiếng bước chân, nữ tử trong lầu tranh vén tóc lên mái tóc đen dài óng ánh dưới ánh trăng của mình, xoay người nhìn lại.
"Ân"
Thường Y hơi ngạc nhiên nhìn xem Nguyên Long trước mắt, miệng nhỏ hơi mở một chút, Nguyên Long lúc này mặc một bộ quần áo hắc sắc bó sát cơ thể săn chắc cao lớn làm lộ ra từng khối cơ bụng, mái tóc ngắn đen tuyền hơi phất phới khiến hắn vô cùng phất trần, ánh mắt hắn so với lúc trước càng thêm thâm úy cùng sắc xảo giống như muốn nhìn thấy nàng, nhìn vào đôi mắt ấy nàng cảm thấy bản thân từ trên xuống dưới không có bất kì bí mật gì có thể giấu được hắn cả, hơn nữa trên người hắn giống như lại càng tỏa ra thêm có một cái mị lực vô hình đang không ngừng mê hoặc lấy nàng, khiến nàng hơi trầm luân vào trong đó. (Tác dụng phụ của cái linh hồn khi được thăng hoa ♥)
Nguyên Long từng bước đi tới gần, Thường Y lần này đã làm theo lời hắn không có để tấm khăn che mặt, hắn liền có thể nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như thiên tiên của nàng dù cho có vết thương kia bên trên.
Nguyên Long nhìn thấy nàng tự nhiên ngẩn người nhìn hắn thất thần như vậy, Nguyên Long hơi nghi hoặc một chút, ở cấp độ của nàng không thể dễ dàng bị như vậy a, không lẽ tự nhiên mị lực của bản thân không hay biết lúc nào mà tự nhiên đột phá sao.
Nguyên Long nhẹ nhàng khom người xuống nhìn đối diện Thường Y, gương mặt ở gần sát khuôn mặt kiều diễm của nàng, hắn liền mở miệng gọi nhỏ.
"Thường Y"
"Nha" Thường Y lập tức tỉnh hồn thức dậy, nhìn thấy hình ảnh đầu tiên là gương mặt gần sát của Nguyên Long, nàng ngay lập tức giật mình nhảy lùi ra sau, nhưng lúc này nàng đang ngồi trên ghế nên nàng liền vấp chân một cái liền hướng phía sau ngã xuống, cánh tay nhỏ nhắn trong lúc lúc cuốn nắm lấy Nguyên Long kéo theo.
Nguyên Long nhất thời bị kéo xém chút ngã theo, nhưng phản xạ của hắn vẫn phản ứng rất nhanh, lập tức bước chân nhanh chóng tới phía trước vươn ra cánh tay săn chắt bắt lấy vòng eo nhỏ nhắn không xương của nàng, Thường Y liền trong bất ngờ nhất thời đưa tay ra phía trước ôm lấy cổ Nguyên Long giữ vững cơ thể.
Nguyên Long sau khi bắt được nàng hắn liền kéo mạnh một cái khiến cả người nàng ghé sát vào trong lòng hắn, thẳng người đứng dậy.
Dưới ánh trăng, một cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ xuất hiện, một nam một nữ ôm nhau dưới sự chiếu rọi ánh trăng, nữ thì xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, khuôn mặt ửng hồng xấu hổ nhìn lấy nam nhân trước mắt, còn tên nam nhân thì vô cùng anh tuấn, khí tức nam tử tràn đầy xâm chiếm lấy trái tim thiếu nữ, ánh mắt bất ngờ nhìn xem thiếu nữ trước mặt.
Ôm được một lúc Thường Y liền lấy lại tinh thần đẩy nhẹ Nguyên Long, gương mặt vô cùng đỏ bừng tới mang tai quay đi chỗ khác, trong đầu hàng loạt các suy nghĩ không ngừng đan xen nhau rối rắm nghĩ đến, thật là kì lạ a, tại sao bản thân lại đột nhiên thất thần như thế, hơn nữa còn bất cẩn như vậy vấp ngã để hắn đến đỡ, thật là quá xấu hổ rồi.
Nguyên Long thấy nàng như thế liền mở miệng nói chuyện, phá giải bầu không khí rối rắm xung quanh Thường Y, xem chút nữa bị thánh ngã nhập rồi, cũng may mà phản ứng kịp.
"Thường Y cô nương, lúc nãy nàng không sao chứ ?"
Thường Y nghe tiếng của hắn liền cố gắng đè ép lại suy nghĩ trong lòng, hít sâu một hơi liền bình tĩnh trở lại, sau đó gương mặt trở lại bình tĩnh đối diện hắn mỉm cười ôn nhu nói.
"Không sao, chỉ đột nhiên hơi mệt mỏi một chút thôi."
"Ân, như vậy thì tốt" Nguyên Long gật đầu cười nói, sau đó liền nói tiếp.
"Ta cũng không ngờ lệnh bài lại có chức năng truyền tin nữa, thật sự rất tiện lợi a."
"Cái chức năng này chỉ khi ở gần nhau mới có tác dụng thôi, nếu xa quá liền không được." Thường Y ôn nhu giải thích sau đó liền đưa tay mời nói.
"Nguyên Long công tử liền ngồi xuống trước đi"
"Như vậy ta không khách khí" Nguyên Long liền đi tới chiếc ghế đối diện nàng nói.
Thường Y đợi hắn ngồi xuống liền mở miệng nói trước.
"Nguyên Long, sau khi lễ đấu giá kết thúc có dự tính gì sao ?"
"Dự tính sao, ta tính đi khắp nơi trên trên Thủy Hoang đại lục để rèn luyện bản thân, sau đó 2 năm sau liền tham gia tuyển chọn vào Thiên Linh Học Phủ." Nguyên Long suy nghĩ một chút liền đáp.

"Thiên Linh Học Phủ học phủ sao ?" Thường Y nghe thế ánh mắt liền sáng, sau đó liền hỏi tiếp.
"Có thể nói cho Thường Y biết công tử năm nay bao nhiêu tuổi sao ?"
"Tuổi sao, liền là 16 tuổi đi" Đúng a liền là 16 tuổi, chả có gì phải băng khăn cả.
"Ân, 16 tuổi a" Thường Y nghe xong liền nhẹ nhàng nhấm chén trà, sau đó liền giống như thấy cái gì đó không đúng.
Khục! Khục! Khục!
Thường Y liền đột nhiên ho khan một cái, Nguyên Long thấy thế liền giật mình, vội vàng hỏi.
"Nàng không bị sao chứ ?"
"Không, không, chỉ là bị tin tức của ngươi làm cho giật mình thôi" Thường Y hơi chỉnh sửa lại bản thân bình thản nói.
"Nếu như Nguyên Long công nói là thật thì thiên phú của người thật sự là rất kinh khủng a, với lại bản thân cũng phát hiện thể chất của công tử cao hơn người bình thường rất nhiều, như vậy công tử còn là một cái thể tu a, hơn nữa còn có thể vượt một đại cảnh giới chiến đấu nữa, cái này liền thiên phú liền vô cùng khủng bố"
"Như vậy sao" Nguyên Long nghe xong gương mặt liền ngạt nhiên nói.
"Nguyên Long công tử biết Thường Y bao nhiêu tuổi sao ?" Thường Y hướng Nguyên Long hỏi một câu.
"20 ?" Nguyên Long liền cười nói, chọc cho Thường Y hơi cười một chút, sau đó nàng liền nói ra tuổi thật.
"Là 387 tuổi"
"Thế sao ?" Nguyên Long liền chỉ đơn giản trả lời.
"Tiểu Long không chê Thường Y già sao ?" Thường Y nhìn hắn ánh mắt ý vị thâm trường nói.
"Khụ khụ, không a, cái đó chỉ là con số thôi, nàng vẫn trẻ đẹp kiều diễm như thế tên nào dám bảo nàng già a, trừ khi tên đó bị mù" Nguyên Long bị gọi tiểu Long một cái liền hơi rùng mình, liền nhanh chóng đáp lấy không hề có một chút chần chừ.
"Hì hì, miệng thật ngọt a, tha cho công tử lần này" Thường Y liển nhoẻn miệng cười tươi như trăm hoa đua nở, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.
Tiếp đó Thường Y liền hướng hắn nói tiếp.
"Nếu công tử thật sự vào được Thiên Linh Học Phủ thì thật sự rất tốt, lúc đó công tử có thể tìm đến Thường Y nếu muốn."
"Ồ, Thường Y cô nương cũng là người của Thiên Linh Học Phủ sao ?" Nguyên Long nghe thế liền suy đoán ra.
"Ân, Thường Y liền là cố vấn của Thiên Linh Học Phủ, sư phụ của ta liền là một trong hai vị hiệu trưởng a" Thường Y vén lên tóc ôn như giải thích, khi nhắc đến sư phụ trong mắt liền có một tia tôn kính.
"Không ngờ Thường Y nàng lại là chân nhân bất lộ tướng a, bái phục"
"Thật là, cái gì mà chân nhân bất lộ tướng a, tiểu Long ngươi thật chỉ biết trêu chọc ta." Nàng liếc mắt nhìn hắn cười mắng, động tác cứ như một đôi tình nhân trêu trọc nhau vậy.
======================
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.